Thứ Năm

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1          Tl 8,22-23.30-32 ; 9,1-15.19-20

Lần đầu tiên dân Ítraen có vua.

Ít lâu nữa, Thiên Chúa quan phòng sẽ dùng thể chế quân chủ để làm cho nước Ítraen được hiệp nhất, đồng thời để củng cố đức tin. Hiện tại, đối với các bậc khôn ngoan, đây là một thể chế vô tích sự, chỉ làm cho dân sinh kiêu hãnh. Sau này các ngôn sứ sẽ xem các vua như những người có trách nhiệm lớn nhất đối với tình trạng ù lỳ về đời sống tôn giáo cũng như luân lý.

Lời Chúa trong sách Thủ lãnh.

8,22 Người Israel nói với ông Ghít-ôn: “Xin ông cai trị chúng tôi, cả ông cũng như con cháu ông, vì ông đã giải thoát chúng tôi khỏi tay quân Ma-đi-an.”23 Ông Ghít-ôn trả lời: “Chính tôi sẽ không cai trị, mà con tôi cũng không cai trị anh em, nhưng Đức Chúa sẽ cai trị anh em.” 30 Ông Ghít-ôn sinh được bảy mươi người con, vì ông có nhiều vợ.31 Ông có người tỳ thiếp ở Si-khem, bà cũng sinh cho ông một con trai; và ông đặt tên cho nó là A-vi-me-léc.32 Ông Ghít-ôn, con ông Giô-át, qua đời sau khi hưởng tuổi già hạnh phúc, và được chôn cất trong phần mộ của ông Giô-át, thân phụ ông, tại Óp-ra của dòng họ A-vi-e-de.

9,1 A-vi-me-léc, con ông Giơ-rúp-ba-an, đến Si-khem gặp bà con bên ngoại, và nói với họ, cùng cả gia tộc bên ngoại rằng:2 “Xin bà con hỏi các thân hào Si-khem xem: điều nào tốt cho các vị? Để cho bảy mươi người, tức là tất cả các con ông Giơ-rúp-ba-an cai trị các vị, hay là để một người cai trị các vị mà thôi? Xin các vị nhớ cho rằng tôi là anh em ruột thịt của các vị.”3 Bà con bên ngoại dùng chính những lời đó nói về A-vi-me-léc cho toàn thể thân hào Si-khem nghe, và lòng họ nghiêng về A-vi-me-léc, vì họ nói: “Ông ấy là bà con của chúng ta.”4 Vậy họ trao cho ông bảy mươi se-ken bạc, lấy của đền Ba-an Bơ-rít, A-vi-me-léc dùng tiền ấy thuê những đứa vô lại cùng bọn du đãng, và chúng theo ông.5 Thế là ông đến nhà cha mình tại Óp-ra, hạ sát các anh em, tức là bảy mươi người con của ông Giơ-rúp-ba-an, trên cùng một tảng đá; chỉ sót có Giô-tham, con út của ông Giơ-rúp-ba-an, vì anh ta lẩn trốn được.6 Bấy giờ tất cả thân hào Si-khem cùng toàn dân Bết Mi-lô họp lại, kéo đến tôn A-vi-me-léc lên làm vua, bên cạnh cây sồi trước bia đá ở Si-khem.

7 Khi người ta báo tin ấy cho ông Giô-tham, ông liền lên đứng trên đỉnh núi Gơ-ri-dim, cất tiếng gọi và nói với những người kia rằng: “Hỡi các thân hào Si-khem! Hãy nghe tôi đây, thì Thiên Chúa cũng sẽ nghe các người.

8 Cây cối đã lên đường đi xức dầu phong một vua cai trị chúng. Chúng nói với cây ô-liu: “Hãy làm vua cai trị chúng tôi!

9 Nhưng cây ô-liu nói với chúng: “Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ dầu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời được tôn trọng, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao?

10 Cây cối liền nói với cây vả: “Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi!

11 Nhưng cây vả bảo chúng: “Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ vị ngọt và trái ngon của tôi mà đi đu đưa trên cây cối hay sao?

12 Bấy giờ cây cối nói với cây nho: “Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi!

13 Nhưng cây nho bảo chúng: “Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ rượu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời phấn khởi, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao?

14 Tất cả cây cối liền nói với bụi gai: “Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi!

15 Bụi gai trả lời cây cối: “Nếu quả thật các ngươi xức dầu phong ta làm vua cai trị các ngươi, thì hãy tới nương náu dưới bóng ta; bằng không, lửa sẽ bốc ra từ bụi gai và sẽ thiêu rụi các cây bá hương Li-băng!

19 Vậy, nếu ngày hôm nay các người đã đối xử thành thật và trọn đạo với ông Giơ-rúp-ba-an và nhà ông, thì cứ việc vui vì A-vi-me-léc, và mong sao y cũng được vui vì các người.20 Bằng không, thì xin cho một ngọn lửa phát ra từ A-vi-me-léc để thiêu huỷ các thân hào Si-khem cùng với dân Bết Mi-lô, và xin cho một ngọn lửa phát ra từ các thân hào Si-khem và dân Bết Mi-lô để thiêu huỷ A-vi-me-léc nữa! “

Xướng đáp       Tl 8,23 ; Kh 5,13

X    Chính tôi sẽ không cai trị, mà con tôi cũng không cai trị anh em, nhưng
*     Đức Chúa sẽ cai trị anh em.
Đ    Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng đến muôn thuở muôn đời. *

Bài đọc 2

Sau khi xin lương thực, chúng ta xin ơn tha tội.

Trích khảo luận của thánh Síprianô, Giám mục, tử đạo, về kinh Lạy Cha.

Chúng ta tiếp tục cầu nguyện và thưa lên : Xin cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Có thể hiểu câu này vừa theo nghĩa thiêng liêng, vừa theo nghĩa đen, vì do ý định của Thiên Chúa, thì cả hai nghĩa đều hữu ích cho ơn cứu độ của chúng ta. Bởi chưng, bánh ban sự sống chính là Đức Kitô, và bánh ấy không phải ai cũng được mà chỉ có chúng ta thôi. Và vì Thiên Chúa là Cha của những ai nhận biết và tin kính Người, nên chúng ta đọc Lạy Cha chúng con thế nào, thì chúng ta cũng nói “lương thực của chúng con” như thế, vì Đức Kitô chính là bánh của những ai thuộc về thân thể Người như chúng ta.

Vậy hằng ngày chúng ta xin Chúa Cha ban bánh này cho chúng ta, để đang lúc chúng ta ở trong Đức Kitô và hằng ngày lãnh nhận Thánh Thể Người làm của ăn đem lại ơn cứu độ, chúng ta không bị tách ra khỏi thân thể của Đức Kitô vì mắc phải một tội nặng nào đó khiến chúng ta bị loại, không được hiệp thông với anh em và không được ăn bánh bởi trời như Người đã giảng dạy : Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.

Chúa nói : ai ăn bánh Người ban, thì sẽ sống đời đời. Vậy rõ ràng là những ai kết hợp với thân thể Người và rước lễ trong tình hiệp thông ấy thì sẽ được sống. Cho nên, phải sợ hãi mà cầu nguyện, kẻo có ai xa lìa thân thể Đức Kitô mà mất ơn cứu độ, bởi chính Người đã răn dạy chúng ta : Nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Chính vì thế, hằng ngày, chúng ta xin Chúa Cha ban bánh là Đức Kitô cho chúng ta, để chúng ta được ở lại và sống trong Đức Kitô, không bao giờ phải lìa xa ơn thánh hóa và thân thể Người.

Sau đó, chúng ta xin Chúa Cha tha tội cho chúng ta. Chúng ta đọc : Xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con. Xin ban lương thực rồi, chúng ta cũng xin ơn tha tội nữa.

Nghe lời Chúa khuyên dạy mà nhớ mình là kẻ tội lỗi, điều đó cần thiết biết bao, hợp lẽ khôn ngoan và ích lợi dường nào! Chúng ta được Chúa thúc giục xin ơn tha thứ để, đang khi xin Chúa Cha tỏ lòng khoan dung, lòng trí chúng ta nhớ lại tình trạng lương tâm của mình. Chúa muốn đừng ai trong chúng ta tự mãn như chẳng có tội lỗi gì, rồi tự cao tự đại mà hư hỏng thêm, nên đã dạy cho chúng ta biết là ngày nào chúng ta cũng phạm tội, và truyền cho chúng ta ngày nào cũng phải xin ơn tha thứ.

Thánh Gioan cũng khuyên dạy chúng ta trong thư của Người : Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta. Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta. Trong thư, người đề cập cả hai điều : một là chúng ta phải xin ơn tha tội, hai là chúng ta sẽ được hưởng lòng khoan dung của Chúa Cha khi chúng ta xin. Vì vậy, Người nói : Chúa là Đấng trung thành sẽ giữ lời đã hứa mà tha thứ tội lỗi cho chúng ta. Người dạy chúng ta xin tha thứ tội nợ, thì cũng chính Người đã hứa rằng : Chúa Cha sẽ xót thương và ban ơn tha thứ.

Xướng đáp    Tv 30 (31),2.4 ; 24 (25),18

X    Con ẩn náu bên Ngài, lạy Chúa, xin đừng để con phải tủi nhục bao giờ. Núi đá và thành luỹ bảo vệ con, chính là Chúa.
*     Vì danh dự Ngài, xin dẫn đường chỉ lối cho con.
Đ    Xin Chúa thấy cho cảnh lầm than khổ cực và tha thứ hết mọi tội con. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa ban sức mạnh cho những kẻ cậy trông, xin nghe lời chúng con cầu khẩn : loài người chúng con, thân phận yếu hèn, không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, xin Chúa hằng tuôn đổ hồng ân, giúp chúng con giữ huấn luyện Chúa truyền, mà chỉ muốn và làm những điều Chúa ưa thích. Chúng con cầu xin

 

TUẦN THƯỜNG NIÊN