Chúa Nhật

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   2Sm 12,1-25

Vua Đavít sám hối

Nghe dụ ngôn của ngôn sứ Nathan rồi, vua Đavít chưa nhận lỗi ngay đâu. Nhưng ông vốn có tâm hồn ngay thẳng, không đóng kín khi gặp ánh sáng. Khi được soi sáng rồi, ông khiêm tốn nhận lỗi, và dẫn đầu những ai thành tâm sám hối trong lịch sử thánh.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 2.

1 Đức Chúa sai ông Na-than đến với vua Đa-vít. Ông vào gặp vua và nói với vua:
“Có hai người ở trong cùng một thành,
một người giàu, một người nghèo.

2 Người giàu thì có chiên dê và bò, nhiều lắm.

3 Còn người nghèo chẳng có gì cả,
ngoài con chiên cái nhỏ độc nhất ông đã mua.
Ông nuôi nó, nó lớn lên ở bên ông, cùng với con cái ông,
nó ăn chung bánh với ông, uống chung chén với ông,
ngủ trong lòng ông: ông coi nó như một đứa con gái.

4 Có khách đến thăm người giàu,
ông này tiếc của, không bắt chiên dê hay bò của mình
mà làm thịt đãi người lữ khách đến thăm ông.
Ông bắt con chiên cái của người nghèo
mà làm thịt đãi người đến thăm ông.”

5 Vua Đa-vít bừng bừng nổi giận với người ấy và nói với ông Na-than: “Có Đức Chúa hằng sống! Kẻ nào làm điều ấy, thật đáng chết!6 Nó phải đền gấp bốn con chiên cái, bởi vì nó đã làm chuyện ấy và đã không có lòng thương xót.”7 Ông Na-than nói với vua Đa-vít: “Kẻ đó chính là ngài! Đức Chúa, Thiên Chúa của Israel, phán thế này: Chính Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Israel, chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi tay vua Sa-un.8 Ta đã ban cho ngươi nhà của chúa thượng ngươi, và đã đặt các người vợ của chúa thượng ngươi vào vòng tay ngươi. Ta đã cho ngươi nhà Israel và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn quá ít, thì Ta sẽ ban thêm cho ngươi gấp mấy lần như thế nữa.9 Vậy tại sao ngươi lại khinh dể lời Đức Chúa mà làm điều dữ trái mắt Người? Ngươi đã dùng gươm đâm U-ri-gia, người Khết; vợ y, ngươi đã cướp làm vợ ngươi; còn chính y, ngươi đã dùng gươm của con cái Am-mon mà giết.10 Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ ngừng chém người nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của U-ri-gia, người Khết, làm vợ ngươi.

11 “Đức Chúa phán thế này: Ta sắp dùng chính nhà của ngươi mà gây hoạ cho ngươi. Ta sẽ bắt các vợ của ngươi trước mắt ngươi mà cho một người khác, và nó sẽ nằm với các vợ của ngươi giữa thanh thiên bạch nhật.12 Thật vậy, ngươi đã hành động lén lút, nhưng Ta, Ta sẽ làm điều ấy trước mặt toàn thể Israel và giữa thanh thiên bạch nhật.”

13 Bấy giờ vua Đa-vít nói với ông Na-than: “Tôi đắc tội với Đức Chúa.” Ông Na-than nói với vua Đa-vít: “Về phía Đức Chúa, Người đã bỏ qua tội của ngài; ngài sẽ không phải chết.14 Thế nhưng vì trong việc này ngài đã cả gan khinh thị Đức Chúa, nên đứa trẻ ngài sinh được, chắc chắn sẽ phải chết.”15 Rồi ông Na-than trở về nhà.

16 Vua Đa-vít cầu khẩn Thiên Chúa cho đứa trẻ, vua ăn chay nhiệm nhặt, và khi về nhà ngủ đêm thì nằm dưới đất.17 Các kỳ mục trong nhà của vua nài nỉ xin vua trỗi dậy, nhưng vua không chịu và cũng chẳng ăn chút gì với họ.18 Đến ngày thứ bảy, đứa bé chết. Triều thần vua Đa-vít sợ không dám báo tin cho vua biết là đứa bé đã chết, vì họ bảo nhau: “Khi đứa trẻ còn sống, chúng ta đã nói với đức vua và người đã không nghe chúng ta. Bây giờ làm thế nào để nói với người là đứa bé đã chết? Hẳn người sẽ làm liều! “19 Thấy triều thần thì thầm với nhau, vua Đa-vít hiểu là đứa bé đã chết. Vua Đa-vít hỏi triều thần: “Có phải đứa bé chết rồi không? ” Họ thưa: “Vâng, chết rồi! “

20 Bấy giờ vua Đa-vít từ dưới đất trỗi dậy, tắm rửa, xức dầu thơm, thay quần áo; rồi vua vào Nhà Đức Chúa mà phủ phục. Trở về nhà, vua yêu cầu người ta dọn bữa, và vua đã ăn.21 Triều thần nói với vua: “Ngài làm gì vậy? Khi đứa bé còn sống, thì ngài ăn chay và khóc lóc vì nó. Khi đứa bé chết rồi, thì ngài lại trỗi dậy và dùng bữa! “22 Vua trả lời: “Bao lâu đứa bé còn sống, ta ăn chay và khóc lóc vì ta tự bảo: “Biết đâu Đức Chúa sẽ thương xót ta và đứa bé sẽ sống!23 Bây giờ nó chết rồi, ta ăn chay làm gì? Hỏi rằng ta còn có thể làm cho nó trở lại được không? Ta đi đến với nó, chứ nó không trở lại với ta.”

24 Vua Đa-vít an ủi bà Bát Se-va, vợ mình. Vua đến với nàng và nằm với nàng. Nàng sinh một con trai và vua gọi tên nó là Sa-lô-môn. Đức Chúa yêu thương nó,25 và sai ngôn sứ Na-than đến cho biết điều đó. Vì Đức Chúa, ông gọi tên nó là Giơ-đi-đơ-gia.

Xướng đáp

X.   Tội lỗi con nhiều hơn cát biển, và cứ mãi gia tăng ; con không đáng nhìn trời, bởi tội lỗi con nhiều vô số.

*     Con đã chọc giận Chúa, dám làm điều dữ trước mắt Ngài.

Đ.    Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm. Con đắc tội với Chúa, với một mình Chúa. *

 

Bài đọc 2

Tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát.

Trích bài giảng của thánh Âutinh, Giám mục.

Vua Đavít nói : Con biết tội mình đa phạm. Con đã nhận tội thì xin Chúa bỏ qua cho. Dù sống tốt lành, chúng ta cũng đừng tự phụ là mình không có tội. Hãy sống cho đẹp lòng Chúa để được Chúa thứ tha. Kẻ nào càng ít để ý đến tội mình, thì càng ưa xoi mói tội của người khác : đó là những người không có niềm hy vọng. Họ không lo sửa sai mà chỉ lo cắn xé. Vì không thể chữa mình, nên họ sẵn sàng đổ lỗi cho người khác. Vua Đavít không xử sự như thế. Người đã nêu gương cho chúng ta biết phải cầu nguyện và làm đẹp lòng Thiên Chúa thế nào. Người nói : Con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm. Người không để ý đến tội kẻ khác. Người tự tố giác chứ không tâng bốc chính mình. Người đi vào nội tâm và xuống sâu tận đáy lòng. Người không tự tha thứ, cũng không trơ trẽn đòi người ta phải tha thứ cho mình.

Bạn muốn làm Thiên Chúa nguôi giận ư? Hãy tự kiểm điểm để được Thiên Chúa nguôi giận. Bạn nên để ý câu này trong thánh vịnh : Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm. Con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận. Vậy bạn không có tế phẩm sao? Bạn sẽ không dâng gì ư? Không dâng gì mà bạn làm cho Thiên Chúa nguôi lòng được sao? Bạn đã nói gì? Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm. Con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận. Hãy đọc tiếp, rồi lắng nghe và thưa với Chúa : Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê. Một khi các lễ vật thường dâng trước đây đã bị loại bỏ, bạn biết được của lễ phải dâng cho Chúa là gì. Quả thật, như cha ông chúng ta, bạn đã từng dâng chiên bò làm lễ vật và gọi đó là tế phẩm. Nhưng Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm. Thế là Chúa không ưa thích những thứ kia, nhưng vẫn đòi có tế phẩm.

Vua Đavít nói : Con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận. Vậy khi Ngài không nhận lễ toàn thiêu, Ngài không có tế phẩm sao? Đâu phải thế! Tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê. Bạn đã có gì để dâng rồi đó. Không cần lùng kiếm khắp đàn chiên, không cần trang bị cả đoàn tàu, cũng chẳng cần vượt biển đến những vùng xa xôi để mang hương liệu về. Hãy tìm của lễ đẹp ý Chúa ngay trong lòng bạn. Hãy vò nát lòng bạn. Sao lại sợ lòng bạn bị vò nát thì sẽ tiêu tan? Bạn đã có sẵn lời này : Lạy Chúa trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng. Để Chúa tạo nên một tấm lòng trong trắng cho bạn, bạn phải vò nát lòng dạ nhơ bẩn của mình.

Khi đã trót phạm tội, chúng ta hãy đau đớn buồn phiền, vì tội lỗi làm phiền lòng Thiên Chúa. Chúng ta không phải là không có tội, nhưng ít nhất chúng ta cũng không giống Thiên Chúa ở điểm này : điều gì làm mất lòng Thiên Chúa thì cũng phải đau lòng chúng ta. Như vậy, phần nào đó, bạn sẽ một lòng một ý với Thiên Chúa, bởi lẽ điều gì ở nơi bạn khiến bạn buồn phiền, thì Đấng tác tạo nên bạn cũng gớm ghét điều ấy.

Xướng đáp  Tv 50 (51),12

X.   Lạy Chúa, tội lỗi con làm con nhức nhối như mũi tên cắm phập vào mình.

*     Con sám hối xin Chúa chữa lành trước khi địch thù tìm cách hại con.

Đ.   Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, đổi mới tinh thần cho con nên chung thủy. *

Thánh thi “Lạy Thiên Chúa”

Tin Mừng (theo ngày)

Thánh thi

Ngợi Khen
(Te Decet Laus)

Ngợi khen Thiên Chúa chí tôn : 
Chúa Cha và Chúa Con, cùng Chúa Thánh Thần,
Ngàn đời hiển trị muôn dân,
Chúng con hiệp ý đồng thanh hát mừng.

Lạy Thiên Chúa
(Te Deum)

  • Lạy Thiên Chúa,
    Chúng con xin ca ngợi hát mừng, *
    Tuyên xưng Ngài là Đức Chúa.
  • Chúa là Cha, Đấng trường tồn vạn đại, *
    Hoàn vũ này kính cẩn suy tôn.
  • Trước nhan Chúa, các tổng thần phủ phục, *
    Mọi thiên thần và đạo binh thiên quốc
    Đều cảm tạ và cung chúc tôn thờ,
    Chẳng khi ngừng vang dậy tiếng tung hô :
  • Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !
    Chúa Tể càn khôn là Đấng Thánh ! *
    Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa uy linh.
  • Bậc Tông Đồ đồng thanh ca ngợi Chúa,
    Bao vị ngôn sứ tán tụng Ngài. *
    Đoàn tử đạo quang huy hùng dũng,
    Máu đào đổ ra minh chứng về Ngài,
  • Và trải rộng khắp nơi trần thế,
    Hội Thánh Ngài hoan hỷ tuyên xưng : *
    Chúa là Cha lẫm liệt uy hùng,
    Và Con Một Ngài chí tôn chí ái,
    Cùng Thánh Thần, Đấng an ủi yêu thương.
  • Lạy Đức Ki-tô, Con Chúa Trời hằng sống,
    Ngài là Chúa hiển vinh *
    Đã chẳng nề mặc lấy xác phàm
    Nơi cung lòng Trinh Nữ
    Hầu giải phóng nhân loại lầm than.
  • Ngài đã ra tay chiến thắng tử thần,
    Mở cửa trời cho những ai tin tưởng. *
    Ngài hiển trị bên hữu Chúa Cha,
    Ngày cuối cùng sẽ giáng lâm thẩm phán.
  • Cúi lạy Chúa, xin phù hộ bề tôi
    Ngài cứu chuộc bằng bửu huyết tuôn tràn. *
    Xin được hợp đoàn cùng muôn thần thánh,
    Phúc miên trường vui hưởng ánh vinh quang.  

Lời nguyện

Lạy Chúa, nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này : Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin