Bài đọc 1 2Cr 1,15 – 2,11
Thánh Phaolô thay đổi lộ trình
Đối với thánh Phaolô, cơ hội nào cũng tốt. Người lợi dụng tất cả để loan báo tình thương và lòng thành tín của Thiên Chúa đối với con người.
Lời Chúa trong thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
1,15 Với lòng tin tưởng đó, tôi định đến với anh em trước để anh em được hưởng ân phúc lần thứ hai;16 rồi từ nơi anh em, tôi đi Ma-kê-đô-ni-a; sau đó lại từ Ma-kê-đô-ni-a về với anh em, để anh em đưa tôi đi Giu-đê.17 Dự tính như thế, phải chăng tôi đã tỏ ra nhẹ dạ? Hay điều tôi dự tính là dự tính theo kiểu người phàm, khiến tôi vừa nói “có” lại vừa nói “không”?18 Xin Thiên Chúa trung thành chứng giám cho chúng tôi! Lời chúng tôi nói với anh em chẳng phải vừa là “có” vừa là “không”.19 Vì Đức Ki-tô Giê-su, Con Thiên Chúa, Đấng mà chúng tôi, là Xin-va-nô, Ti-mô-thê và tôi, rao giảng cho anh em, đã không vừa là “có” vừa là “không”, nhưng nơi Người chỉ toàn là “có”.20 Quả thật, mọi lời hứa của Thiên Chúa đều là “có” nơi Người. Vì thế, cũng nhờ Người mà chúng ta hô lên “A-men” để tôn vinh Thiên Chúa.21 Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Đức Ki-tô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa.22 Chính Người cũng đã đóng ấn tín trên chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng.
23 Phần tôi, có Thiên Chúa chứng giám, tôi xin lấy mạng sống mà thề rằng: chính vì nể anh em mà tôi đã không đến Cô-rin-tô nữa.24 Không phải là chúng tôi khống chế đức tin của anh em; trái lại, chúng tôi góp phần tạo niềm vui cho anh em, bởi vì đức tin của anh em đã vững rồi.
2,1 Vậy, tôi đã quyết định không trở lại với anh em trong lúc ưu phiền.2 Thật thế, nếu chính tôi gây ưu phiền cho anh em, thì ai là người làm cho tôi vui được, nếu không phải là kẻ ưu phiền vì tôi?3 Tôi đã viết trong thư như vậy là để khi đến, tôi khỏi phải ưu phiền vì chính những người đáng lẽ phải làm cho tôi vui, bởi vì đối với tất cả anh em, tôi xác tín rằng niềm vui của tôi cũng là niềm vui của tất cả anh em.4 Thật thế, tôi đã vô cùng đau khổ, con tim se thắt, nước mắt chan hoà khi viết cho anh em: tôi viết không phải để gây ưu phiền, nhưng là để cho anh em biết tôi hết lòng yêu mến anh em.
5 Nếu có ai đã gây ưu phiền, thì không phải là gây ưu phiền cho tôi, mà cho tất cả anh em, một phần nào đó – nói thế, kẻo sợ quá lời.6 Con người đó bị số đông phạt như thế là đủ rồi.7 Vì vậy, tốt hơn, anh em phải tha thứ và an ủi, kẻo người đó bị chìm đắm trong nỗi ưu phiền quá mức chăng.8 Cho nên, đối với người đó, tôi khuyên anh em hãy đặt tình bác ái lên trên hết.9 Thật thế, sở dĩ tôi đã viết thư cho anh em, là để thử anh em, xem anh em có vâng phục về mọi mặt chăng.10 Anh em tha thứ cho ai, thì tôi cũng tha thứ cho người ấy. Và nếu tôi đã tha thứ -trong trường hợp phải tha thứ-, thì cũng là vì anh em, trước mặt Đức Ki-tô,11 kẻo chúng ta bị Xa-tan phỉnh gạt, vì chúng ta không lạ gì ý đồ của nó.
Xướng đáp 2Cr 1,21-22 ; x. Đnl 5,2.4
X. Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Đức Kitô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa. Chính Người cũng đã đóng ấn tín trên chúng ta,
* và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng.
Đ. Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta đã lập một giao ước với chúng ta ; người đã phán với chúng ta mặt đối mặt. *
Bài đọc 2
Chỉ có một lời nguyện, một hy vọng trong đức ái, trong niềm vui thánh thiện.
Trích thư của thánh Inhaxiô Antiôkhia, Giám mục, tử đạo, gửi giáo đoàn Manhêxia.
Vì qua các nhân vật nói trên, tôi nhìn thấy và yêu mến toàn thể cộng đồng anh em trong đức tin, nên tôi khuyên anh em hãy ra sức làm mọi việc trong tinh thần hòa hợp của Thiên Chúa, dưới quyền chủ tọa của Giám mục thay thế Thiên Chúa và các linh mục thay thế Tông đồ đoàn, cùng với các trợ tá mà tôi rất thương mến là những người đã nhận được thừa tác vụ do Đức Giêsu Kitô giao phó, Đấng đã có từ trước muôn thuở nơi Chúa Cha và đã xuất hiện vào thời cuối cùng. Vậy, sau khi đã sống theo những thói tục lành thánh, anh em hãy kính trọng lẫn nhau, đừng ai nhìn người thân cận theo con mắt xác thịt, mà phải luôn yêu mến nhau trong Đức Giêsu Kitô. Anh em không được làm điều gì có thể gây chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy hiệp nhất với Giám mục và các vị lãnh đạo, để làm mô hình chứng tỏ có đời sống bất diệt.
Vậy, như Chúa đã không bao giờ làm gì, hoặc tự mình hoặc qua các Tông đồ, mà không có Chúa Cha và không kết hợp mật thiết với Người, thì anh em cũng đừng làm gì mà không có Giám mục và linh mục. Đừng biện bạch mà cho việc làm riêng lẻ của anh em là hợp lý, nhưng phải đoàn kết với nhau để có chung một lời nguyện, một lời cầu, một lòng trí, một hy vọng trong đức ái, trong niềm vui thánh thiện ; chỉ có một Đức Giêsu Kitô, Đấng cao trọng hơn hết. Mọi người hãy chạy như thể chạy vào một đền thờ duy nhất, đến cùng Đức Giêsu Kitô duy nhất là Đấng phát xuất từ Chúa Cha duy nhất, hằng ở cùng Chúa Cha duy nhất và đã trở về với Người.
Anh em đừng để cho mình bị huyễn hoặc vì những học thuyết xa lạ và những truyện cổ tích hoang đường vô bổ. Quả thật, nếu chúng ta còn sống theo luật Do thái, thì phải thú nhận rằng mình đã không lãnh nhận ân sủng. Các ngôn sứ của Thiên Chúa đã sống theo Đức Giêsu Kitô. Chính vì thế mà các ngài đã bị ngược đãi. Được chính Thiên Chúa ban ơn linh hứng, các ngài đã làm cho những kẻ không tin xác tín rằng có một Thiên Chúa duy nhất đã tỏ mình ra qua Con của Người là Đức Giêsu Kitô. Lời của Chúa Cha đã từ cõi thinh lặng mà đi ra, và trong het mọi sự đã làm đẹp lòng Chúa Cha, Đấng đã sai Người.
Vậy những ai đã sống trong chế độ lề luật cũ, thì này đã có niềm hy vọng mới, vì không còn giữ ngày sa bát nữa, nhưng sống theo tinh thần ngày của Chúa là ngày mà sự sống của chúng ta đã bừng lên nhờ Người và nhờ cái chết của chính Người. Một số người phủ nhận mầu nhiệm đó, còn chúng ta thì nhờ mầu nhiệm đó, đã lãnh nhận đức tin và kiên trì chịu đựng để được công nhận là môn đệ của Đức Giêsu Kitô, bậc thầy duy nhất của chúng ta. Làm sao chúng ta có thể sống mà không có Người? Ngay cả các ngôn sứ xưa, vì là môn đệ của Người theo tinh thần, cũng đã chờ đợi Người như bậc thầy. Vì thế, đấng mà các ngài đợi trông đang khi sống chính trực, đã cho các ngài được chỗi dậy từ trong kẻ chết, khi Người ngự đến.
Xướng đáp 1Pr 3,8.9 ; Rm 12,10.11
X. Anh em hãy đồng tâm nhất trí, thông cảm với nhau, hãy thương yêu nhau như anh em, hãy ăn ở nhân hậu và khiêm tốn.
* vì anh em được Thiên Chúa kêu gọi chính là để thừa hưởng lời chúc phúc.
Đ. Anh em hãy thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình và sốt sắng phục vụ Chúa. *
Lời cầu
– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :
– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Lời nguyện
Lạy Chúa, xin tỏ lòng nhân hậu với các tín hữu Chúa và rộng tay ban phát mọi ơn lành, để chúng con thêm lòng tin cậy mến mà chuyên cần tuân giữ những điều Chúa truyền dạy. Chúng con cầu xin…
Kết thúc
X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.