Thứ Ba

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1    Ed 8,1-6.16 – 9,11

Kết án Giêrusalem tội lỗi

Lòng tin tưởng người dân Giuđa đặt vào Đền Thờ là một thứ mê tín. Êdêkien khám phá ra rằng vào thời gian trước lưu đày, Đền Thờ chỉ còn là hang ổ thờ ngẫu tượng. Danh dự của Thiên Chúa không cho phép ông dửng dưng. Ông ghê tởm và giận dữ, nhưng khoan dung với các tín hữu.

Lời Chúa trong sách ngôn sứ Êdêkien

8,1 Ngày mồng năm tháng sáu năm thứ sáu, khi tôi đang ngồi trong nhà và có những kỳ mục Giu-đa ngồi trước mặt tôi, thì tay Đức Chúa là Chúa Thượng đặt trên tôi.

2 Tôi nhìn, thì kìa: có cái gì trông như hình dáng một người. Từ khoảng coi như ngang lưng trở xuống, đó là lửa; còn từ khoảng coi như ngang lưng trở lên, đó là cái trông như hào quang, tựa kim loại lấp lánh.3 Dáng vẻ con người ấy đưa ra một hình thù như bàn tay và nắm lấy chòm tóc trên đầu tôi. Một thần khí nâng tôi lên lơ lửng giữa đất và trời. Trong thị kiến thần linh, thần khí đưa tôi về Giê-ru-sa-lem, tới lối vào cổng bên trong, cổng quay về hướng bắc; tại đây có dựng ngẫu tượng ghen tương gây ra sự ghen tương.4 Và kìa, ở đó vinh quang Thiên Chúa Ít-ra-en xuất hiện như thị kiến tôi đã nhìn thấy ở thung lũng:5 Người phán với tôi: “Hỡi con người, hãy ngước mắt nhìn về phương bắc.” Và tôi đã ngước mắt nhìn về phương bắc: Kìa, tại phía bắc cổng, có một bàn thờ, ngẫu tượng ghen tương ấy ở ngay lối vào.6 Người phán với tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy chúng làm gì không? Ngươi có thấy chăng các đồ rất ghê tởm nhà Ít-ra-en làm ở đây, khiến Ta rời bỏ Thánh Điện của Ta? Nhưng ngươi sẽ còn nhìn thấy những đồ ghê tởm khủng khiếp khác nữa! “

16 Người lại dẫn tôi đến tiền đình phía bên trong Nhà Đức Chúa. Và này, nơi lối vào Đền Thờ Đức Chúa, giữa tiền đường và bàn thờ, có khoảng hai mươi lăm người, lưng quay về Đền Thờ Đức Chúa, mặt hướng về phía đông. Chúng nhằm hướng đông mà sụp lạy mặt trời.17 Người phán với tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy không? Đối với nhà Giu-đa, làm những điều ghê tởm như chúng làm ở đây là chưa đủ hay sao mà còn gieo rắc bạo lực khắp nơi trong xứ sở nhằm chọc giận Ta? Này chúng đưa cành cây lên mũi!18 Phần Ta, Ta sẽ ra tay trong cơn phẫn nộ, sẽ không để mắt đoái hoài, cũng chẳng xót thương. Chúng có kêu lớn tiếng vào tai Ta, Ta cũng chẳng nghe chúng! “

9,1 Bấy giờ, Đức Chúa kêu lớn tiếng vào tai tôi: “Hỡi các ngươi là những kẻ có nhiệm vụ trừng phạt thành, hãy đến gần, mỗi người cầm trong tay dụng cụ tiêu diệt! “2 Và kìa từ phía Cửa Trên hướng về phương bắc, có sáu người đến, mỗi người cầm trong tay dụng cụ huỷ diệt. Ở giữa họ, có một người mặc áo vải gai đeo tráp ký lục ở ngang lưng. Ho đến đứng bên cạnh bàn thờ bằng đồng.

3 Vinh quang của Thiên Chúa Ít-ra-en bay lên khỏi thần hộ giá, nơi vinh quang Thiên Chúa ngự, mà tiến về phía thềm Đền Thờ. Đức Chúa gọi người mặc áo vải gai, đeo tráp ký lục ở ngang lưng4 và phán với người ấy: “Hãy rảo khắp thành, khắp Giê-ru-sa-lem. Hãy ghi dấu chữ thập trên trán những người đang rên siết khóc than về mọi điều ghê tởm đang xảy ra trong khắp thành.”5 Tôi lại nghe Đức Chúa phán với năm người kia: “Hãy đi theo người ấy vào thành mà chém giết. Đừng nhìn mà thương hại, đừng xót thương.6 Người già, thanh niên, thiếu nữ, cũng như đàn bà con trẻ, các ngươi hãy giết cho sạch; nhưng tất cả những ai mang dấu trên mình, các ngươi chớ đụng đến. Các ngươi sẽ bắt đầu từ Nơi Thánh của Ta.” Và họ đã bắt đầu từ đàn ông, từ người già ở trước Đền Thờ.7 Người phán với họ: “Hãy làm cho Đền Thờ ra ô uế; tại các tiền đình, hãy chất đầy xác chết, mau đi! ” Họ ra đi và chém giết trong thành.

8 Vậy, đang khi họ chém giết, tôi ở lại một mình; tôi sấp mặt xuống và kêu xin rằng: “Ôi, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, khi Ngài trút cơn lôi đình xuống Giê-ru-sa-lem, Ngài tính tiêu diệt tất cả những người còn sót lại của Ít-ra-en sao? “9 Người phán với tôi: “Tội lỗi của nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa đã chồng chất nặng nề; xứ sở đầy những máu, thành tràn ngập chuyện đồi bại, vì chung nói: “Đức Chúa đã bỏ đất này rồi, Đức Chúa chẳng nhìn thấy đâu!10 Như thế, Ta sẽ không để mắt đoái hoài và cũng chẳng xót thương. Ta sẽ căn cứ vào lối sống của chúng mà hạch tội.”11 Và kìa, người mặc áo vải gai, đeo tráp ở ngang lưng, thuật lại rằng: “Con đã thi hành như lệnh Ngài truyền cho con.”

Xướng đáp    Mt 24,15.21.22 ; Kh 7,8

X    Khi anh em thấy Đồ ghê tởm khốc hại được đặt trong nơi thánh, khi ấy sẽ có cơn khốn khổ lớn lao. Nếu những ngày ấy không được rút ngắn lại, thì không ai được cứu thoát.

*     Nhưng vì những kẻ đã được tuyển chọn, các ngày ấy sẽ được rút ngắn lại.

Đ    Xin đừng phá hại đất liền và biển cả trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta. *

Bài đọc 2

Gương thánh Phaolô

Trích bài giảng của thánh Âutinh, Giám mục, về các mục tử.

Có thời thánh Phaolô bị xiềng xích vì tuyên xưng chân lý, nên lâm cảnh túng quẫn. Bấy giờ các anh em gửi đồ cần dùng để giúp người trong cơn thiếu thốn. Người trả lời cảm ơn họ và nói : Anh em đã chia sẻ với tôi, khi tôi gặp cơn quẫn bách, như thế là phải. Tôi đã học sống tự lập trong bất cứ hoàn cảnh nào. Tôi sống thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả. Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết. Tuy nhiên, anh em đã gửi cho tôi những thứ cần dùng, như thế là phải.

Nhưng để tỏ cho thấy trong việc họ xử tốt với người, người nhắm cái gì : người không muốn bị liệt vào số những kẻ nuôi chính mình chứ không nuôi chiên. Người không vui vì được họ giúp trong cơn túng thiếu, cho bằng vui vì họ được nên phong phú trước mặt Chúa. Vậy người tìm gì ở đó? Người trả lời : Điều tôi tìm kiếm không phải là quà tặng, mà là những gì sinh hoa kết quả dồi dào cho anh em. Người muốn nói : không phải để tôi được dư đầy, nhưng để anh em khỏi phải cằn cỗi mãi.

Có những người không thể làm như thánh Phaolô, là sống bằng đôi tay của mình, thì họ cứ lãnh sữa chiên để giúp mình sống, miễn là đừng bỏ bê những con chiên ốm yếu. Nhưng trong vấn đề này, họ không được tìm sữa chiên như một thứ tư lợi, kẻo xem ra họ loan báo Tin Mừng chỉ vì nhu cầu vật chất ; trái lại, họ phải đem ánh sáng của lời chân lý soi sáng cho người đời. Quả thật, họ khác nào những ngọn đèn, như có lời chép : anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sáng. Lại có lời khác : Chẳng có ai thắp đèn rồi để dưới đáy thùng, nhưng đặt trên đế, và nó soi sáng cho mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.

Vậy nếu người ta thắp đèn cho bạn ở trong nhà, bạn lại không châm thêm dầu cho nó khỏi tắt sao? Thế nhưng đèn đã châm dầu mà không chiếu sáng, thì nó chẳng đáng được đặt trên đế, mà phải đập vỡ ngay. Do đó, sống là nhận lãnh vì nhu cầu và cho đi vì bác ái. Đừng coi Tin Mừng như món hàng kinh doanh : đừng để cho những gì các người rao giảng nhận được để sống trở thành giá mua bán Tin Mừng. Quả vậy, bán Tin Mừng như thế, là bán của quý báu với một giá rẻ mạt. Những gì cần để sống thì họ hãy nhận của dân, còn phần thưởng cho công quản lý thì để Chúa ban. Trả công cho những người phục vụ vì lòng yêu mến Tin Mừng thì đâu phải là việc của dân! Những vị này chờ đợi Chúa thưởng công, cũng như dân chờ đợi Chúa ban ơn cứu độ.

Nhưng tại sao người ta trách cứ các mục tử? Tại sao người ta hạch tội họ? Bởi họ uống sữa chiên và mặc áo len mà lại bỏ bê đàn chiên. Họ chỉ tìm lợi ích cho mình chứ không tìm lợi ích cho Đức Kitô Giêsu.

Xướng đáp    2Cr 12,14-15 ; Pl 2,17

X    Điều tôi tìm kiếm không phải là của cải của anh em, mà là chính anh em. Thật vậy, không phải con cái có nhiệm vụ thu tích của cải cho cha mẹ, mà là cha mẹ phải thu tích của cải cho con cái. Phần tôi, tiêu phí tiền của,

*     tiêu phí cả sức lực lẫn con người của tôi vì linh hồn anh em, là điều làm tôi vui lòng lắm.

Đ    Nếu tôi phải đổ máu ra hợp làm một với hy lễ mà anh em lấy đức tin dâng lên Chúa thì tôi vui mừng. *

Lời cầu              

– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :

– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lời nguyện

Lạy Chúa là Đấng sáng tạo và điều khiển muôn loài, xin nhìn đến chúng con, và cho chúng con biết tận tình thờ phượng Chúa, hầu luôn được cảm thấy rõ ràng lòng Chúa yêu thương. Chúng con cầu xin …

Kết thúc

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.