Bài đọc 1 Tl 4,1-24
Bà Đơ-vô-ra, thủ lãnh và ngôn sứ
Là người thứ nhất trong hàng ngũ các ngôn sứ, bà Đơ-vô-ra mở đầu cho một truyền thống mà nhiều vị khác sẽ noi theo, đó là giúp cho con người nhận ra điều Thiên Chúa đang chờ đợi để góp phần vào công trình cứu độ dân của Người.
Trích sách Thủ lãnh.
1 Con cái Ít-ra-en lại làm điều dữ trước mắt ĐỨC CHÚA sau khi ông Ê-hút từ trần, 2 nên ĐỨC CHÚA trao họ vào tay Gia-vin, vua Ca-na-an, trị vì tại Khát-xo. Tướng chỉ huy quân đội của ông là ông Xi-xơ-ra, cư ngụ ở Kha-rô-sét Ha-go-gim.
3 Con cái Ít-ra-en kêu lên ĐỨC CHÚA, vì ông Gia-vin có đến chín trăm xe sắt, và ông đã đàn áp con cái Ít-ra-en một cách tàn bạo suốt hai mươi năm trường.
4 Bà Đơ-vô-ra, một nữ ngôn sứ, vợ ông Lắp-pi-đót, thời ấy làm thủ lãnh xét xử Ít-ra-en. 5 Bà ngồi xử dưới cây chà là Đơ-vô-ra, giữa Ra-ma và Bết Ên, trên núi Ép-ra-gim, và con cái Ít-ra-en đến với bà để bà xét xử cho. 6 Bà sai người mời ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, từ Ke-đét thuộc Náp-ta-li tới, và nói với ông : “ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, lại không nói với ông thế này sao ? Hãy đi chiêu mộ trong vùng núi Ta-bo lấy mười ngàn người trong số con cái Náp-ta-li và trong số con cái Dơ-vu-lun để đi với ngươi. 7 Ta sẽ dụ tướng Xi-xơ-ra, chỉ huy quân đội vua Gia-vin tiến về phía ngươi, bên suối Ki-son, cùng với chiến xa và quân binh của nó, và Ta sẽ trao nó vào tay ngươi.” 8 Ông Ba-rắc nói với bà : “Nếu bà đi với tôi thì tôi đi, nếu bà không đi với tôi thì tôi không đi.” 9 Bà trả lời : “Chắc chắn tôi sẽ đi với ông. Có điều là trong chuyến đi này, vinh dự không thuộc về ông, vì ĐỨC CHÚA sẽ trao Xi-xơ-ra vào tay một người đàn bà.” Bà Đơ-vô-ra trỗi dậy đi với ông Ba-rắc đến Ke-đét. 10 Ông Ba-rắc triệu tập Dơ-vu-lun và Náp-ta-li tiến về Ke-đét. Mười ngàn người theo chân ông, cả bà Đơ-vô-ra cũng đi với ông.
11 Ông Khe-ve, người Kê-ni, đã tách khỏi Ca-gin, khỏi con cái ông Khô-váp, nhạc phụ ông Mô-sê, và đã dựng lều bên cây sồi tại Xa-an-na-gim, gần Ke-đét. 12 Được tin ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, đã lên núi Ta-bo, 13 tướng Xi-xơ-ra liền tập trung tất cả các chiến xa, chín trăm xe sắt và toàn bộ lực lượng dưới quyền ông, đưa từ Kha-rô-sét đến suối Ki-son. 14 Bấy giờ bà Đơ-vô-ra nói với ông Ba-rắc : “Đứng lên ! Vì đây là ngày ĐỨC CHÚA trao Xi-xơ-ra vào tay ông. ĐỨC CHÚA lại không xuất trận trước mặt ông sao ?” Ông Ba-rắc từ núi Ta-bo đi xuống với mười ngàn quân theo sau. 15 ĐỨC CHÚA dùng gươm của ông Ba-rắc đánh Xi-xơ-ra cùng với chiến xa và toàn thể doanh trại của ông này, khiến tất cả phải tán loạn trước mặt ông Ba-rắc. Xi-xơ-ra tụt khỏi xe và chạy bộ mà trốn. 16 Ông Ba-rắc truy kích đoàn xe và quân binh cho đến Kha-rô-sét Ha-go-gim. Tất cả quân binh của Xi-xơ-ra đều ngã gục dưới lưỡi gươm của ông Ba-rắc, không sót một tên.
17 Xi-xơ-ra chạy bộ trốn về phía lều bà Gia-ên, vợ ông Khe-ve, người Kê-ni, vì lúc ấy đang có hoà bình giữa Gia-vin, vua Khát-xo, với nhà Khe-ve, người Kê-ni. 18 Bà Gia-ên ra đón Xi-xơ-ra, và nói với ông : “Thưa ngài, xin dừng lại, xin dừng lại nơi đây, đừng sợ !” Ông dừng lại, đi theo bà vào lều ; bà lấy tấm thảm phủ lên ông. 19 Ông nói với bà : “Cho tôi xin chút nước uống, vì tôi khát quá.” Bà liền mở vò sữa, cho ông uống, rồi lại phủ kín ông. 20 Ông nói với bà : “Xin bà đứng ở cửa lều, hễ ai đến hỏi có người nào ở đây không, thì bà nói không.” 21 Nhưng bà Gia-ên, vợ ông Khe-ve, lấy cái cọc lều, tay cầm búa, lặng lẽ đến bên Xi-xơ-ra, đóng cọc vào màng tang ông, xuyên xuống đất, đang lúc ông ngủ say vì mệt. Thế là ông chết. 22 Đang lúc ấy, ông Ba-rắc truy nã Xi-xơ-ra vừa tới, thì bà Gia-ên ra đón ông và nói : “Lại đây, tôi cho ông xem người ông đang tìm.” Ông đi theo bà, thì này, Xi-xơ-ra nằm chết với cái cọc xuyên màng tang.
23 Hồi đó Thiên Chúa hạ nhục Gia-vin, vua Ca-na-an, trước mặt con cái Ít-ra-en. 24 Bàn tay con cái Ít-ra-en ngày càng đè nặng trên Gia-vin, vua Ca-na-an, cho đến khi họ tiễu trừ được Gia-vin, vua Ca-na-an.
Xướng đáp 1 Cr 1,27.29 ; 2 Cr 12,9 ; 1 Cr 1,28
X.Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.
Đ.Vì sức mạnh của Người được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối.
X. Những gì thế gian cho là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có.
Đ.Vì sức mạnh của Người được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối.
Bài đọc 2
Lời nguyện công khai và mang tính cộng đồng
Trích khảo luận của thánh Síp-ri-a-nô, giám mục, tử đạo, về kinh Lạy Cha.
Trước hết, Đức Ki-tô, Thầy dạy hoà bình và Tôn Sư hiệp nhất, không muốn cho ai cầu nguyện một mình và riêng tư, như thể người nào cầu nguyện thì chỉ cầu nguyện cho mình mà thôi. Chúng ta đâu có đọc : Lạy Cha của con, Đấng ngự trên trời, cũng không đọc : Xin Cha cho con lương thực hôm nay. Cũng chẳng phải mỗi người chỉ xin ơn tha tội cho một mình mình, hay chỉ cầu xin cho một mình mình khỏi sa chước cám dỗ và được cứu khỏi sự dữ. Lời cầu nguyện của chúng ta là lời nguyện công khai và mang tính cách cộng đoàn. Rồi khi cầu nguyện, chúng ta không cầu cho một người mà cho toàn dân, bởi toàn dân chúng ta đã nên một.
Đấng vừa là Thiên Chúa của bình an, vừa là Tôn Sư của hoà thuận, vẫn giảng dạy sự hiệp nhất. Người muốn mỗi người chúng ta phải cầu nguyện cho mọi người, cũng như một mình Người phải mang lấy mọi người nơi bản thân mình. Luật cầu nguyện đó, ba thanh niên đã tuân giữ khi bị quăng vào lò lửa : cả ba người chung lời chung tiếng trong một kinh nguyện, đồng tâm nhất trí trong một tinh thần. Kinh Thánh khẳng định điều đó : Khi cho biết cách các thanh niên khi cầu nguyện, Kinh Thánh nêu gương cho chúng ta bắt chước mà cầu nguyện theo, để chúng ta cũng được như ba người ấy. Kinh Thánh kể : Bấy giờ, trong lò lửa, cả ba người ấy đều đồng thanh ca ngợi, tôn vinh và chúc tụng Thiên Chúa. Cả ba như một, các chàng trai đã đồng thanh cất tiếng, mặc dầu lúc đó, Đức Ki-tô chưa dạy các anh cầu nguyện.
Chính vì thế mà lời cầu nguyện của họ có thế giá và hữu hiệu, bởi lời cầu nguyện nào phát xuất tự tâm hồn bình an và đơn thành thì đẹp lòng Chúa. Sau khi Chúa về trời, chúng ta thấy các Tông Đồ cùng nhóm môn đệ cầu nguyện với nhau như thế. Sách Thánh nói : Tất cả các ông đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện cùng với mấy người phụ nữ, với bà Ma-ri-a, Thân Mẫu Đức Giê-su, và với anh em của Đức Giê-su. Các vị ấy đã đồng tâm nhất trí chuyên cần cầu nguyện. Vừa thiết tha vừa một lòng một ý trong khi cầu nguyện, các vị ấy nói lên cho mọi người biết rằng : Thiên Chúa đã cho những người đồng tâm nhất trí được ở trong một nhà, sẽ chỉ đón nhận vào ngôi nhà vĩnh cửu của Người những ai chỉ biết đồng tâm nhất trí với nhau trong kinh nguyện.
Anh em thân mến, tuyệt vời thay các mầu nhiệm Chúa hàm chứa trong lời kinh Chúa dạy ! Phong phú chừng nào, cao cả biết bao những mầu nhiệm ấy ! Lời thì gọn gàng vắn tắt, nhưng hiệu lực thiêng liêng thì mạnh mẽ dồi dào. Không có chi bị bỏ sót, nhưng tất cả được hàm chứa trong những ý nguyện lời kinh tóm gọn hết đạo lý bởi trời. Chúa bảo : Anh em hãy cầu nguyện như thế này : Lạy Cha chúng con.
Được tái sinh và được ân sủng giúp cho trở về với Thiên Chúa của mình, con người mới nói lên lời này đầu tiên : Lạy Cha, vì con người đó bắt đầu làm con rồi. Tin Mừng nói : Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận. Còn ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa. Vậy ai đã tin vào danh Người và đã trở nên con Thiên Chúa, thì ngay từ nay, phải bắt đầu cảm tạ Thiên Chúa và tuyên xưng mình là con Thiên Chúa khi gọi Thiên Chúa, Đấng ngự trên trời là Cha của mình.
Xướng đáp Tv 21 (22),23 ; 56 (57),10
X. Con nguyện sẽ loan truyền danh Chúa cho anh em tất cả được hay ; * và trong đại hội dân Ngài, con xin dâng tiến một bài tán dương.
Đ. Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ, giữa lòng muôn nước, Con đàn hát xướng ca. *
Lời nguyện
Lạy Chúa, Chúa ban sức mạnh cho những kẻ cậy trông, xin nghe lời chúng con cầu khẩn: loài người chúng con, thân phận yếu hèn, không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, xin Chúa hằng tuôn đổ hồng ân, giúp chúng con giữ huấn lệnh Chúa truyền, mà chỉ muốn và làm những điều Chúa ưa thích. Chúng con cầu xin…