Chúa Nhật

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1    Gr 11,18-20 ; 12,1-13

Ngôn sứ lo âu và thắc mắc

Từ chối nền phụng tự biến chất tại các ngôi đền địa phương, vua Giôsigia chủ trương đổi mới. Ngôn sứ Giêrêmia cũng kêu gọi như vậy. Và thế là ông chuốc lấy lòng thù ghét của người đồng hương. Tìm đến với Chúa, ông được Người cho biết sẽ phải đương đầu với nhiều cuộc chiến khốc liệt hơn nữa. Cho hay cầu nguyện chẳng phải là tìm thuốc an thần, nhưng chấp nhận chiến đấu, chấp nhận hiệp thông.

Lời Chúa trong sách ngôn sứ Giêrêmia.

11,18 Đức Chúa đã báo cho tôi và tôi đã biết. Bấy giờ Người cho tôi thấy âm mưu của chúng.19 Phần con, con khác nào con chiên hiền lành bị đem đi làm thịt, con đâu biết chúng đang mưu tính hại con. Chúng bảo nhau: “Cây đương sức, nào ta chặt nó đi, loại nó ra khỏi đất dành cho kẻ sống, để không còn ai nhớ đến tên tuổi nó nữa! “

20 Nhưng, lạy Đức Chúa các đạo binh,
Ngài công minh khi xét xử,
Ngài thấu suốt tâm can từng gang tấc,
con thấy Ngài trị tội chúng thật là đích đáng,
vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài.

12,1 Lạy Đức Chúa, Ngài quả là chính trực,
con đâu dám tranh luận với Ngài,
nhưng chỉ xin thưa về một vài phán quyết:
Tại sao kẻ gian ác thịnh đạt trên đường đời,
tại sao mọi quân phản bội cứ bình an vô sự?

2 Ngài trồng chúng, chúng liền bén rễ,
chúng phát triển rồi sinh hoa trái.
Môi miệng chúng tuy kêu cầu Ngài, nhưng lòng dạ thì lại ở xa.

3 Lạy Đức Chúa, Ngài biết con và Ngài thấy rõ,
Ngài dò xét lòng con, lòng con ở bên Ngài.
Xin tách biệt quân gian ác, như tách chiên để đưa tới lò sát sinh.
Xin dành riêng chúng ra chờ ngày tàn sát.

4 Cho đến bao giờ xứ sở còn tang tóc,
và cỏ rả ngoài đồng còn héo khô?
Vì tội ác của dân cư trong xứ
mà thú vật và chim muông đều biến sạch.
Chúng nói: “Người không thấy các đường nẻo của tôi.”

5 Ngươi chạy với người đi bộ mà còn nhọc mệt,
thì chạy đua với ngựa làm sao?
Nếu ngươi chỉ thấy an tâm trong một xứ thái bình,
thì trong bụi rậm sông Gio-đan, an tâm làm sao được?

6 Phải, ngay cả anh em ngươi và nhà cha ngươi, chính chúng cũng phản bội ngươi; sau lưng ngươi, chính chúng nặng lời chỉ trích ngươi: đừng tin chúng khi chúng nói ngon nói ngọt với ngươi.

7 Nhà của Ta, Ta đã bỏ rơi, cơ nghiệp của Ta, Ta cũng vứt bỏ;
kẻ lòng Ta yêu mến, Ta đã trao vào tay thù địch.

8 Cơ nghiệp của Ta đã xử với Ta
như một con sư tử trong rừng;
nó rống lên chống Ta, vì vậy Ta ghét nó.

9 Cơ nghiệp của Ta có phải là một con chim sặc sỡ
cho mãnh cầm vây quanh?
Hỡi tất cả thú vật ngoài đồng,
hãy đến, tập trung lại, đến mà ăn thịt con chim đó.

10 Vườn nho của Ta, nhiều kẻ chăn chiên đến phá hoại,
thửa đất của Ta, chúng giày xéo.
Thửa đất yêu quý của Ta, chúng biến thành sa mạc cằn cỗi,

11 chúng biến thành nơi cằn cỗi hoang vu.
Trước mặt Ta, thửa đất ấy trông tang thương cằn cỗi.
Cả xứ ra cằn cỗi vì không người để tâm.

12 Trên khắp các đồi hoang trong sa mạc, quân phá hoại kéo đến,
vì Đức Chúa cầm gươm tiễu trừ từ đầu xứ đến cuối xứ;
không một xác phàm nào được bình an.

13 Chúng gieo lúa mì, nhưng lại gặt gai góc,
rã rời mệt mỏi mà chẳng lợi lộc chi.
Hãy xấu hổ về những gì các ngươi gặt hái
vì lửa giận của Đức Chúa bừng bừng.

Xướng đáp    Ga 12,27-28 ; Tv 41 (42),5a

X    Bây giờ tâm hồn Thầy xao xuyến ! Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này. Nhưng chính vì giờ này mà con đã đến.

*     Lạy Cha, xin tôn vinh danh Cha.

Đ    Hồn tôi hỡi, cớ sao phiền muộn, xót xa phận mình mãi làm chi? *

Bài đọc 2

Thiên Chúa đã xót thương chúng ta

Trích bài giảng của thánh Âutinh, Giám mục.

Chúng ta sẽ được hạnh phúc nếu thực hành những điều chúng ta nghe và ca hát. Nghe là gieo hạt và thực hành là làm cho hạt giống sinh hoa kết quả. Tôi đã nói điều này khi khuyên nhủ anh em sống đức ái, để anh em khỏi vào nhà thờ mà không được kết quả gì, vì nghe biết bao điều tốt đẹp nhưng không thực hành cho tốt đẹp. Thực vậy, như thánh Tông đồ nói : Chính do ân sủng của Thiên Chúa mà anh em được cứu độ, không phải bởi việc anh em làm, để không ai có thể hãnh diện. Vâng, chính do ân sủng của Người mà anh em được cứu độ. Không có ai sống một đời tốt đẹp trước, để từ trên cao, Thiên Chúa phải quý chuộng mến yêu và phải nói : Nào Ta hãy đến trợ giúp cho con người này, vì họ sống tốt đẹp. Chúng ta có sống thế nào cũng không đẹp lòng Người. Chúng ta có làm được gì đi nữa trong cuộc sống ấy thì cũng không đẹp lòng Người. Nhưng chính Người thực hiện việc gì nơi chúng ta thì việc ấy đẹp lòng Người. Như thế, Người sẽ kết án việc chúng ta làm, nhưng sẽ cứu độ những gì chính Người đã làm.

Vậy trước kia chúng ta chẳng tốt lành gì. Và Thiên Chúa đã xót thương chúng ta, sai Con Một mình đến chịu chết. Không phải vì người tốt, nhưng chính vì kẻ xấu, không phải vì người công chính nhưng chính vì kẻ bất lương mà Con của Người chịu chết. Thật vậy, Đức Kitô đã chết vì những kẻ bất lương. Và Kinh Thánh nói tiếp như thế nào? Hầu như không ai chết vì người công chính, họa may có ai dám chết vì người lương thiện chăng. May mắn mới tìm thấy một ai dám chết vì người lương thiện, còn những kẻ bất chính, bất lương và gian tà thì có ai muốn chết vì họ, trừ ra một mình Đức Kitô? Người công chính biết bao, nên đã làm cho những kẻ bất chính được nên công chính.

Vậy thưa anh em thân mến, chúng ta đã chẳng làm được việc chi tốt đẹp, chỉ toàn là những việc xấu xa. Việc làm của con người là như thế, nhưng Thiên Chúa giàu lòng xót thương đâu có bỏ rơi con người. Thiên Chúa đã sai Con mình đến cứu chuộc chúng ta. Con Thiên Chúa không lấy vàng lấy bạc, nhưng lấy chính máu mình đổ ra làm giá chuộc chúng ta. Người là Con Chiên vô tì tích bị đem đi sát tế vì đoàn chiên mang tì vết, đấy là nói như đoàn chiên chỉ mang tì vết không nhơ bẩn hoàn toàn. Vậy chúng ta đã lãnh nhận ân huệ đó. Hãy sống cho xứng với ân huệ đã lãnh nhận, kẻo xúc phạm đến ân huệ lớn lao đó. Vị lương y vĩ đại dường ấy đã đến với chúng ta, xóa bỏ mọi tội lỗi cho chúng ta. Nếu chúng ta còn muốn đau trở lại, không những chúng ta sẽ làm hại cho chính mình, mà còn tỏ ra vô ơn đối với vị lương y nữa.

Vậy chúng ta hãy bước theo đường lối Người, đường lối mà chính Người chỉ vạch cho chúng ta, nhất là con đường khiêm nhượng : chính Người đã muốn trở nên con đường khiêm nhượng ấy cho chúng ta bước theo. Thực thế, Người đã chỉ vẽ cho chúng ta con đường khiêm nhượng, truyền dạy chúng ta bước theo, rồi chính Người đã làm nên con đường đó khi chịu đau khổ vì chúng ta. Để có thể chịu chết vì chúng ta, bởi xưa kia Ngôi Lời không thể chịu chết, nên Ngôi Lời đã trở nên người phàm, và cư ngụ giữa chúng ta. Vốn bất tử, Người đã nhận lấy thân phận phải chết để chết vì chúng ta. Người đã lấy cái chết của mình mà giết chết cái chết của chúng ta.

Đó là việc Chúa làm, đó là hồng ân Chúa ban cho chúng ta. Đấng Cao Cả đã tự hạ, Đấng tự hạ đã bị giết, Đấng bị giết đã trỗi dậy và được tôn vinh hầu khỏi bỏ mặc chúng ta chết mãi trong âm phủ, nhưng tôn vinh chúng ta trong Người vào ngày kẻ chết sống lại ; ngay từ bây giờ, Người đã tôn vinh chúng ta khi chúng ta tin và tuyên xưng đức tin của những người công chính. Vậy Người đã để lại gương khiêm nhượng làm con đường cho chúng ta bước theo Nếu chúng ta vững bước theo con đường ấy, chúng ta sẽ tạ ơn Chúa, và chúng ta sẽ có lý do mà hát lên rằng : Lạy Thiên Chúa, chúng con xin tạ ơn Ngài, tạ ơn Ngài và cầu khẩn thánh Danh.

Xướng đáp    Tv 85 (86),12-13a ; 117 (118),28

X    Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, con hết lòng cảm tạ, thánh danh Ngài, con mãi mãi tôn vinh.

*     Vì tình Chúa thương con như trời như biển.

Đ    Lạy Chúa, chính Ngài là Thiên Chúa của con, xin dâng Ngài muôn câu cảm tạ. Lạy Thiên Chúa con thờ, xin dâng Ngài vạn tiếng tôn vinh. *

⇒ Tin Mừng (theo ngày)

Thánh thi

Ngợi Khen
(Te Decet Laus)

Ngợi khen Thiên Chúa chí tôn :
Chúa Cha và Chúa Con, cùng Chúa Thánh Thần,
Ngàn đời hiển trị muôn dân,
Chúng con hiệp ý đồng thanh hát mừng.

Lạy Thiên Chúa
(Te Deum)

  • Lạy Thiên Chúa,
    Chúng con xin ca ngợi hát mừng, *
    Tuyên xưng Ngài là Đức Chúa.
  • Chúa là Cha, Đấng trường tồn vạn đại, *
    Hoàn vũ này kính cẩn suy tôn.
  • Trước nhan Chúa, các tổng thần phủ phục, *
    Mọi thiên thần và đạo binh thiên quốc
    Đều cảm tạ và cung chúc tôn thờ,
    Chẳng khi ngừng vang dậy tiếng tung hô :
  • Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !
    Chúa Tể càn khôn là Đấng Thánh ! *
    Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa uy linh.
  • Bậc Tông Đồ đồng thanh ca ngợi Chúa,
    Bao vị ngôn sứ tán tụng Ngài. *
    Đoàn tử đạo quang huy hùng dũng,
    Máu đào đổ ra minh chứng về Ngài,
  • Và trải rộng khắp nơi trần thế,
    Hội Thánh Ngài hoan hỷ tuyên xưng : *
    Chúa là Cha lẫm liệt uy hùng,
    Và Con Một Ngài chí tôn chí ái,
    Cùng Thánh Thần, Đấng an ủi yêu thương.
  • Lạy Đức Ki-tô, Con Chúa Trời hằng sống,
    Ngài là Chúa hiển vinh *
    Đã chẳng nề mặc lấy xác phàm
    Nơi cung lòng Trinh Nữ
    Hầu giải phóng nhân loại lầm than.
  • Ngài đã ra tay chiến thắng tử thần,
    Mở cửa trời cho những ai tin tưởng. *
    Ngài hiển trị bên hữu Chúa Cha,
    Ngày cuối cùng sẽ giáng lâm thẩm phán.
  • Cúi lạy Chúa, xin phù hộ bề tôi
    Ngài cứu chuộc bằng bửu huyết tuôn tràn. *
    Xin được hợp đoàn cùng muôn thần thánh,
    Phúc miên trường vui hưởng ánh vinh quang.  

Lời nguyện

Lạy Chúa, mọi sự tốt lành đều bởi Chúa mà ra, xin cho chúng con thêm lòng tin yêu Chúa, để những gì tốt đẹp nơi chúng con ngày càng phát triển, và được Chúa trông nom giữ gìn. Chúng con cầu xin

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.

TUẦN THƯỜNG NIÊN