Thứ Ba

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1          1Sm 17,57 – 18,9.20-30

Vua Saun căm thù ông Đavít

Ngay từ lúc bước vào triều vua Saun, Đavít vốn là bạn hữu của Thiên Chúa, đã thấy vị thế của mình lớn lên. Ông có thể làm cho vua sinh lòng ghen ghét, nhưng tất cả những gì người ta làm nhằm mục đích chống ông lại trở thành thuận lợi cho ông. Như thế, Thiên Chúa bẻ gãy âm mưu người phàm khi họ tìm cách phá chương trình cứu độ của Người.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 1.

17,57 Lúc Đa-vít trở về sau khi hạ tên Phi-li-tinh, ông Áp-ne đón cậu, dẫn cậu đến trước mặt vua Sa-un, tay cậu xách cái đầu tên Phi-li-tinh.58 Vua Sa-un hỏi cậu: “Hỡi người thanh niên, con là con ai? ” Đa-vít trả lời: “Con là con của tôi tớ ngài là Gie-sê, người Bê-lem.”

18,9 Từ ngày đó về sau, vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.

20 Cô Mi-khan, con gái vua Sa-un, yêu ông Đa-vít. Người ta cho vua hay và vua thấy điều đó là phải.21 Vua Sa-un tự bảo: “Mình sẽ gả con gái cho nó, để con này thành cạm bẫy cho nó, và tay người Phi-li-tinh hại nó.” Vậy vua Sa-un nói với ông Đa-vít lần thứ hai: “Hôm nay con sẽ là rể của ta.”22 Vua Sa-un ra lệnh cho triều thần: “Hãy nói nhỏ với Đa-vít rằng: “Nhà vua có cảm tình với ông và triều thần ai cũng mến ông. Bây giờ ông hãy làm rể nhà vua.”23 Triều thần vua Sa-un nói lại những lời ấy cho ông Đa-vít nghe. Ông Đa-vít nói: “Các ông coi chuyện làm rể nhà vua là chuyện không đáng kể ư? Tôi, tôi chỉ là một người nghèo không đáng kể.”24 Triều thần vua Sa-un thưa lại với vua rằng: “Ông Đa-vít đã nói những lời như thế.”25 Vua Sa-un nói: “Các ngươi hãy nói với Đa-vít-thế này: Nhà vua không đòi sính lễ nào khác ngoài một trăm bao quy đầu người Phi-li-tinh, để trả thù quân địch của nhà vua.” Vua Sa-un tính dùng tay người Phi-li-tinh mà hạ ông Đa-vít.

26 Triều thần vua Sa-un thuật lại cho ông Đa-vít những lời ấy. Ông Đa-vít thấy chuyện làm rể vua là phải. Chưa hết hạn,27 ông Đa-vít đã lên đường, đi với người của ông. Ông hạ hai trăm người Phi-li-tinh, rồi đem bao quy đầu của chúng về, đếm đủ cho vua, để làm rể vua. Bấy giờ vua Sa-un gả cô Mi-khan, con gái vua, cho ông Đa-vít.

28 Thấy thế, vua Sa-un hiểu rằng Đức Chúa ở với ông Đa-vít và cô Mi-khan, con vua, yêu ông.29 Vua Sa-un càng thêm sợ ông Đa-vít, và vua Sa-un trở thành kẻ thù của ông Đa-vít suốt đời.30 Các thủ lãnh người Phi-li-tinh ra trận, nhưng mỗi khi chúng ra trận, thì ông Đa-vít thành công hơn mọi bề tôi vua Sa-un, khiến danh tiếng ông lừng lẫy.

Xướng đáp         Tv 55 (56),2.4.14

X    Xin thương xót con cùng, lạy Thiên Chúa, vì người ta giày xéo thân con, và suốt ngày tấn công chèn ép.
*     Con tin tưởng vào Ngài.
Đ    Vì Ngài cứu mạng con khỏi chết, lại ngăn ngừa kéo phải hụt chân. *

 

Bài đọc 2

Chúng ta phải tuyên xưng Đức Kitô bằng cả cuộc đời.

Trích khảo luận của thánh Ghêgôriô, Giám mục Nítxê, về đời trọn lành của Kitô hữu.

Có ba điều cho thấy rõ đặc điểm của đời sống Kitô hữu : hành động, lời nói và tư tưởng. Trong ba điều trên, trước hết là tư tưởng. Thứ đến là lời nói, vì lời nói dùng từ ngữ để bộc lộ và giãi bày tư tưởng đã được cưu mang và hình thành trong tâm trí. Sau tư tưởng và lời nói là hành động, vì hành động dùng việc làm để thực hiện những gì đã được tâm trí nghĩ ra. Vậy nếu trong cuộc sống, chúng ta phải hành động, suy nghĩ hay nói năng, thì mọi lời nói, việc làm, tư tưởng của chúng ta cần phải phù hợp với các danh hiệu cao vời vốn được dùng để tuyên xưng Đức Kitô. Như thế, chúng ta sẽ không nghĩ gì, không nói gì, không làm gì trái với ý nghĩa tuyệt vời của các danh hiệu đó.

Vậy người nào đã được phúc mang danh hiệu cao cả của Đức Kitô phải làm gì nếu không phải là suy xét cẩn thận mọi tư tưởng, lời nói, việc làm ấy có hướng tới hay lạc xa Đức Kitô không? Có nhiều cách để thực hiện việc thẩm định cao quý này. Hành động, suy nghĩ hoặc nói năng bất cứ điều gì do dục vọng thúc đẩy đều không xứng hợp với Đức Kitô chút nào, nhưng mang dấu ấn và hình ảnh của Tên thù địch. Nó lấy dục vọng làm bùn nhơ bôi vào viên ngọc tâm hồn, để làm biến dạng và tiêu tan vẻ sáng ngời của viên bảo ngọc ấy.

Còn những gì tinh tuyền và không vương bất cứ tình cảm hỗn độn nào thì đều hướng tới Đức Kitô là vị thủ lãnh và là Đấng bất hoại. Ai đến đó múc lấy cho mình những tư tưởng và tâm tình, người ấy sẽ nên giống Đấng là nguồn mạch, chẳng khác nào nước óng ánh trong bình cũng chính là nước vọt lên từ mạch suối.

Vì sự tinh tuyền nơi Đức Kitô cũng như sự tinh tuyền nơi tâm trí chúng ta chỉ là một. Nhưng sự tinh tuyền nơi Đức Kitô chính là nguồn mạch, còn sự tinh tuyền nơi chúng ta thì từ nguồn mạch ấy chảy ra, đem đến cho cuộc sống chúng ta vẻ đẹp vốn có trong các danh hiệu của Đức Kitô. Nhờ đó, con người bên trong và con người bên ngoài hòa hợp với nhau như một bản hòa tấu, bởi vì những tư tưởng hàm chứa trong các danh hiệu của Đức Kitô hướng dẫn và thúc đẩy chúng ta sống khiêm tốn và đạo hạnh.

Vậy, theo ý tôi, sự trọn lành của đời sống Kitô hữu hệ tại điểm này : chúng ta được chia sẻ mọi tước hiệu nói lên danh Đức Kitô, chúng ta phải đem hết tâm hồn, kinh nguyện và cách sống mà bày tỏ sức mạnh của các danh hiệu ấy.

Xướng đáp       Cl 3,17 ; Rm 14,7

X    Anh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giêsu Kitô.
*     và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha.
Đ    Không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng như không ai chết cho chính mình. Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con hằng trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, vì những ai được Chúa cho khắng khít với Chúa, thì Chúa chẳng bỏ rơi bao giờ. Chúng con cầu xin