Thứ Bảy

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1      1Sm 26,5-25

Cử chỉ cao thượng của Đavít

Chính vì tôn kính người được Chúa xức dầu tấn phong mà ông Đavít có lòng hào hiệp đối với người bách hại ông. Như vậy là ông báo trước lệnh truyền của Chúa Kitô : phải tha thứ cho ai có lỗi với mình.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 1

5 Ông Đa-vít lên đường và đến nơi vua Sa-un đóng trại. Ông Đa-vít trông thấy chỗ vua Sa-un và ông Áp-ne, con ông Ne, tướng chỉ huy quân đội của vua, đang nằm. Vua Sa-un nằm trong trại binh; còn quân binh thì đóng trại chung quanh ông.

6 Ông Đa-vít lên tiếng hỏi ông A-khi-me-léc, người Khết, và ông A-vi-sai là con bà Xơ-ru-gia và là anh ông Giô-áp: “Ai muốn cùng tôi xuống chỗ vua Sa-un đóng trại? ” Ông A-vi-sai thưa: “Cháu xin xuống với cậu.”7 Đang đêm, ông Đa-vít và ông A-vi-sai đến chỗ quân binh. Vua Sa-un đang nằm ngủ trong trại binh, cây giáo của vua cắm xuống đất, ở phía đầu vua, còn ông Áp-ne và quân binh thì nằm chung quanh.

8 Ông A-vi-sai nói với ông Đa-vít: “Hôm nay Thiên Chúa đã nộp kẻ thù của cậu vào tay cậu. Bây giờ, xin cho cháu dùng giáo ghim nó xuống đất, một nhát thôi; cháu không cần đâm nhát thứ hai.”9 Ông Đa-vít nói với ông A-vi-sai: “Đừng giết vua! Có ai tra tay hại đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong mà vô sự đâu? “10 Ông Đa-vít nói: “Có Đức Chúa hằng sống! Chính Đức Chúa sẽ đánh phạt vua, hoặc khi ngày của vua đến mà vua phải chết, hoặc khi vua xuống giao chiến mà vua thiệt mạng.11 Nhưng xin Đức Chúa đừng bao giờ để tôi tra tay hại đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong! Bây giờ anh hãy lấy cây giáo ở phía đầu vua, cùng với bình nước, rồi chúng ta đi.”12 Ông Đa-vít lấy cây giáo và bình nước ở phía đầu vua Sa-un, rồi cả hai người ra đi. Không ai thấy, không ai hay, không ai thức dậy. Họ đều ngủ cả, vì Đức Chúa đã cho một giấc ngủ mê ập xuống trên họ.

13 Ông Đa-vít đi sang phía bên kia và đứng trên đỉnh núi, ở đàng xa; có một khoảng cách lớn giữa họ.14 Ông Đa-vít gọi quân binh và ông Áp-ne, con ông Ne, rằng: “Ông không trả lời sao, ông Áp-ne? ” Ông Áp-ne trả lời rằng: “Ngươi là ai mà dám gọi đức vua? “15 Ông Đa-vít nói với ông Áp-ne: “Ông không phải là nam nhi sao? Và trong Israel, có ai được như ông? Vậy tại sao ông đã không canh giữ đức vua, chúa thượng của ông? Có một người dân đã đến để giết đức vua, chúa thượng của ông.16 Điều ông đã làm, thật không tốt. Có Đức Chúa hằng sống! Các ông đáng chết vì đã không canh giữ chúa thượng của các ông, đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong. Bây giờ hãy xem: cây giáo của đức vua đâu rồi, và bình nước ở phía đầu người đâu rồi? “

17 Vua Sa-un nhận ra tiếng ông Đa-vít và nói: “Đa-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không? ” Ông Đa-vít nói: “Thưa đức vua là chúa thượng của con, vâng, tiếng con đó! “18 Rồi ông nói: “Tại sao chúa thượng lại đuổi theo tôi tớ ngài? Con đã làm gì và tay con đã làm điều gì ác?19 Bây giờ xin đức vua là chúa thượng của con vui lòng nghe tôi tớ ngài nói. Nếu là Đức Chúa đã xúi ngài chống con, thì xin Người ngửi mùi thơm của lễ phẩm. Nhưng nếu là người phàm, thì xin cho chúng bị nguyền rủa trước nhan Đức Chúa, vì chúng đã xua đuổi con hôm nay, không cho con được dự phần cơ nghiệp của Đức Chúa, khi chúng bảo: “Hãy đi mà thờ các thần khác!20 Bây giờ xin cho máu con đừng chảy xuống đất xa nhan Đức Chúa, vì đức vua Israel đã ra trận để tìm bắt một con bọ chét, như người ta đuổi theo một con chim cuốc trong vùng núi.”

21 Vua Sa-un nói: “Cha thật đắc tội! Đa-vít con cha, trở về đi! Cha sẽ không hại con nữa, bởi vì ngày hôm nay con đã coi mạng sống của cha là quý. Phải, cha đã hành động ngu xuẩn, cha đã sai lỗi nặng nề! “22 Ông Đa-vít trả lời: “Cây giáo của đức vua đây. Một trong các đầy tớ hãy sang mà lấy.23 Xin Đức Chúa thưởng công cho mỗi người tuỳ theo sự công chính và lòng trung thành của họ: hôm nay Đức Chúa đã nộp cha vào tay con, nhưng con đã không muốn tra tay hại đấng Đức Chúa đã xức dầu tấn phong.24 Hôm nay con đã coi trọng mạng sống cha, thì xin Đức Chúa cũng coi trọng mạng sống con như vậy, và giải thoát con khỏi mọi cảnh ngặt nghèo.”

25 Vua Sa-un nói với ông Đa-vít: “Đa-vít con cha ơi, con được chúc phúc! Chắc chắn con sẽ làm việc lớn, và sẽ thành công.” Ông Đa-vít tiếp tục con đường của mình, con vua Sa-un thì trở về nhà.

Xướng đáp       Tv 53 (54),5.3.8.4

X    Phường kiêu ngạo nổi lên chống đối, bè lũ hung tàn tìm hại mạng sống con ; lạy Thiên Chúa, xin dùng uy danh mà cứu độ,
*     xin lấy quyền năng Ngài mà xử cho con.
Đ    Con tự nguyện dâng Ngài lễ tế, lạy Thiên Chúa, xin nghe con nguyện cầu. *

 

Bài đọc 2

Có thể gặp được Thiên Chúa ngay trong lòng con người

Trích bài giảng của thánh Ghêgôriô, Giám mục Nítxê.

Trong đời sống con người, thân xác được khỏe mạnh là một điều tốt; nhưng thật là hạnh phúc nếu vừa biết sức khỏe là gì lại vừa thực sự được khỏe mạnh. Thật thế, ai luôn ca tụng sức khỏe, mà cứ ăn những thứ làm cho máu ra xấu và sinh bệnh, thì thử hỏi những lời ca tụng sức khỏe kia có ích gì cho họ đang khi họ bị bệnh tật giày vò? Ta cũng phải hiểu như thế về lời giảng dạy đã được trình bày, nghĩa là Chúa không bảo người biết được điều gì đó về Thiên Chúa là người có phúc, nhưng là người có Thiên Chúa ngự trong mình. Chúa nói : Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.

Vì vậy tôi không nghĩ rằng Thiên Chúa sẽ để cho người có con mắt linh hồn đã được thanh luyện nhìn thấy Người gần như trực diện ; nhưng có thể lời nói cao cả kia muốn gợi cho ta nhớ một lời khác rõ ràng hơn. Lời đó là : Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông. Sở dĩ như thế là để dạy ta biết rằng : Ai thanh luyện lòng mình cho khỏi vương vấn thọ tạo và những tình cảm xấu xa, người ấy sẽ được nhìn ngắm hình ảnh bản tính Thiên Chúa trong vẻ xinh đẹp của lòng mình.

Tôi thiết tưởng Ngôi Lời đã dùng mấy câu vắn tắt Người đã nói để bao hàm lời khuyên như sau : Hỡi loài người đang mang trong mình niềm khát vọng được chiêm ngưỡng sự thiện đích thực, khi các người nghe nói : Uy nghi Thiên Chúa cao cả vượt hẳn các tầng trời, vinh quang của Người khôn xiết, vẻ đẹp của Người khôn tả, bản tính của Người khôn dò khôn thấu, thì các người chớ để mình tuyệt vọng vì không thể nhìn ngắm điều mình khao khát.

Vậy nếu bạn lại tẩy xóa các vết nhơ dính đầy lòng bạn bằng một đời sống chuyên cần và chăm chỉ, thì vẻ đẹp của Thiên Chúa sẽ sáng ngời nơi bạn. Cũng như thông thường một thanh sắt trước kia đen sì, sau khi được mài cho sạch moi gỉ sét, sẽ sáng loáng dưới ánh mặt trời, thì cũng vậy, con người nội tâm mà Chúa gọi là lòng, một khi được tẩy sạch các vết nhơ làm cho linh hồn ra hư hỏng vì cách ăn nết ở xấu xa, con người ấy sẽ phục hồi được hình ảnh nguyên thủy và trở nên tốt lành. Thật thế, cái gì giống sự thiện thì tất nhiên là tốt.

Vậy ai nhận biết mình thì cũng nhìn thấy nơi bản thân Đấng mình khao khát; thế nên, người hạnh phúc là người có lòng trong sạch, vì khi thấy mình trong sạch thì qua hình ảnh đó, họ nhận ra nguyên mẫu của mình. Quả thế, cũng như người xem mặt trời trong gương, dù không nhìn thẳng lên mặt trời, nhưng vẫn thấy được mặt trời chói lọi ở trong gương chẳng kém gì người nhìn thẳng vào mặt trời vậy. Chúa có ý nói : Cả bạn nữa, mặc dầu bạn không đủ sức để ngắm nhìn, để chiêm ngưỡng ánh sáng chưa ai đạt tới, nhưng nếu bạn trở về với hình ảnh xinh đẹp tuyệt vời được in trong bạn ngay từ đầu, thì bạn cũng thấy nơi chính mình Đấng bạn tìm kiếm.

Thiên Chúa là Đấng trong sạch, không hề vấn vương nết xấu hay dục vọng nào và hoàn toàn xa lạ với sự dữ. Vậy nếu bạn được như thế, thì hẳn bạn đã có Thiên Chúa ở trong bạn rồi.

Vậy khi tâm hồn bạn trong trắng không nhiễm phải thói hư tật xấu, thanh thoát chẳng vấn vương tục lụy và hoàn toàn không dính bén mùi đời, thì bạn thật là diễm phúc vì bạn có cái nhìn sâu sắc và tinh tường. Quả thế, điều người ta không thấy vì không được thanh tẩy, thì bạn thấy vì bạn đã được thanh tẩy. Một khi con mắt linh hồn bạn không còn bị vật chất làm cho ra tối tăm mù mịt, bạn sẽ được hưởng kiến Thánh Nhan tỏ tường trong cõi lòng thanh thản và trong sạch của bạn. Nhưng, điều ấy nghĩa là gì? Thưa, đó là sự thánh thiện, trong sạch, đơn sơ : tất cả những điều như thế là ánh quang huy hoàng của bản tính Thiên Chúa làm cho chúng ta nhìn thấy Người.

Xướng đáp       Ga 14,6.9; 6,47

X    Chúa nói : Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.
*     Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.
Đ    Ai tin vào Thầy sẽ được sống muôn đời. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con hằng trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, vì những ai được Chúa cho khắng khít với Chúa, thì Chúa chẳng bỏ rơi bao giờ. Chúng con cầu xin