Thứ Hai

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1       1Sm 17,1-10.32.38-51

Đavít tình nguyện chiến đấu chống lại người Philitinh.

Ai cũng biết câu chuyện Đavít với Gôlíat : ta được chứng kiến một bên là sự khôn ngoan của con người chỉ dựa vào chính mình, vào sức lực và khí giới, bên kia là sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 1.

1 Người Phi-li-tinh tập trung quân đội để giao chiến. Chúng tập trung ở Xô-khô thuộc Giu-đa và đóng trại giữa Xô-khô và A-dê-ca, tại E-phét Đam-mim.2 Vua Sa-un và người Israel cũng tập trung, đóng trại trong thung lũng Cây Vân Hương, và dàn trận đối diện với người Phi-li-tinh.3 Người Phi-li-tinh đứng trên núi bên này, còn người Israel đứng trên núi bên kia, giữa họ là thung lũng.

4 Một đấu thủ từ doanh trại Phi-li-tinh tiến ra. Tên nó là Go-li-át, người thành Gát. Nó cao khoảng ba thước,5 đầu đội mũ chiến bằng đồng, mình mặc áo giáp vảy cá; áo giáp ấy bằng đồng, nặng năm mươi ký.6 Chân nó mang tấm che bằng đồng, vai đeo cây lao bằng đồng.7 Cán giáo của nó như trục khung cửi thợ dệt; và mũi giáo của nó bằng sắt, nặng sáu ký. Đi trước mặt nó là người mang thuẫn.

8 Nó đứng lại và gọi hàng ngũ Israel. Nó bảo họ: “Sao chúng bay ra dàn trận? Ta đây chẳng phải là người Phi-li-tinh, còn chúng bay chẳng phải là bề tôi Sa-un sao? Hãy chọn lấy một người và nó hãy xuống đây với ta.9 Nếu nó đủ mạnh để chiến đấu với ta và hạ được ta, thì chúng tao sẽ làm nô lệ chúng bay. Còn nếu ta mạnh hơn nó và hạ được nó, thì chúng bay sẽ làm nô lệ chúng tao và sẽ hầu hạ chúng tao.”10 Tên Phi-li-tinh lại nói: “Ta đây, hôm nay ta thách hàng ngũ Israel: Hãy đưa ra cho ta một người, để chiến đấu tay đôi! “

32 Đa-vít nói với vua Sa-un: “Đừng ai ngã lòng vì nó. Tôi tớ ngài đây sẽ đi chiến đấu với tên Phi-li-tinh ấy.”

38 Vua Sa-un lấy y phục của mình mặc cho Đa-vít, đội mũ chiến bằng đồng lên đầu và mặc áo giáp cho cậu.39 Đa-vít đeo gươm của vua ngoài y phục rồi thử bước đi, vì cậu không quen. Đa-vít nói với vua Sa-un: “Con không thể bước đi với những thứ này được, vì con không quen.” Rồi Đa-vít bỏ những thứ đó ra.

40 Cậu cầm gậy trong tay, chọn lấy năm hòn đá cuội dưới suối, bỏ vào túi chăn chiên, vào bị của cậu, rồi tay cầm dây phóng đá, cậu tiến về phía tên Phi-li-tinh.41 Tên Phi-li-tinh từ từ tiến lại gần Đa-vít, đi trước mặt nó là người mang thuẫn.42 Tên Phi-li-tinh nhìn, và khi thấy Đa-vít, nó khinh dể cậu, vì cậu còn trẻ, có mái tóc hung và đẹp trai.43 Tên Phi-li-tinh nói với Đa-vít: “Tao là chó hay sao mà mầy cầm gậy đến với tao? ” Và tên Phi-li-tinh lấy tên các thần của mình mà nguyền rủa Đa-vít.44 Tên Phi-li-tinh nói với Đa-vít: “Đến đây với tao, tao sẽ đem thịt mày làm mồi cho chim trời và dã thú.”45 Đa-vít bảo tên Phi-li-tinh: “Mày mang gươm, mang giáo, cầm lao mà đến với tao. Còn tao, tao đến với mày nhân danh Đức Chúa các đạo binh là Thiên Chúa các hàng ngũ Israel mà mày thách thức.46 Ngay hôm nay Đức Chúa sẽ nộp mày vào tay tao, tao sẽ hạ mày và làm cho đầu mày lìa khỏi thân. Ngay hôm nay tao sẽ đem xác chết của quân đội Phi-li-tinh làm mồi cho chim trời và dã thú. Toàn cõi đất sẽ biết rằng có một Thiên Chúa che chở Israel,47 và toàn thể đại hội này sẽ biết rằng không phải nhờ gươm, nhờ giáo mà Đức Chúa ban chiến thắng, vì chiến đấu là việc của Đức Chúa và Người sẽ trao chúng mày vào tay chúng tao!”

48 Khi tên Phi-li-tinh bắt đầu xông lên và đến gần để đương đầu với Đa-vít, thì Đa-vít vội vàng chạy từ trận tuyến ra để đương đầu với tên Phi-li-tinh.49 Đa-vít thọc tay vào bị, rút từ đó ra một hòn đá, rồi dùng dây phóng mà ném trúng vào trán tên Phi-li-tinh. Hòn đá cắm sâu vào trán, khiến nó ngã sấp mặt xuống đất.50 Thế là Đa-vít thắng tên Phi-li-tinh nhờ dây phóng và hòn đá. Cậu hạ tên Phi-li-tinh và giết nó. Nhưng trong tay Đa-vít không có gươm.51 Đa-vít chạy lại, đứng trên xác tên Phi-li-tinh, lấy gươm của nó, rút khỏi bao, kết liễu đời nó và dùng gươm chặt đầu nó.

Người Phi-li-tinh thấy người hùng của mình đã chết thì chạy trốn.

Xướng đáp       1Sm 17,37 ; x. Tv 56 (57),4.5

X    Đức Chúa đã giật tôi khỏi nanh sư tử và vuốt gấu.
*     Chính Người sẽ giật tôi khỏi tay quân thù.
Đ    Chúa trời đã gửi xuống tình thương và lòng thành tín của Người, Người đã cứu mạng tôi khỏi bầy sư tử. *

Bài đọc 2

Người Kitô hữu là một Kitô khác

Trích khảo luận của thánh Ghêgôriô, Giám mục Nítxê, về đời trọn lành của Kitô hữu.

Thánh Phaolô đã tuyên bố rõ ràng hơn bất cứ ai rằng thánh nhân vừa biết Đức Kitô là Đấng nào, vừa biết kẻ đã được mang danh Người, thì phải ăn ở làm sao. Thánh nhân đã cặn kẽ noi gương Chúa đến độ có thể diễn tả được Chúa nơi chính bản thân mình. Thật vậy, nhờ tận tình noi gương Đức Kitô như thế, người đã biến tâm hồn mình nên giống mẫu mực là Đức Kitô, đến nỗi không phải là Phaolô nữa, nhưng là chính Đức Kitô. Vì thế, khi nhận thức sâu xa về những điều tốt đẹp của mình, thánh nhân nói : … Anh em muốn có một bằng chứng cho thấy Đức Kitô nói trong tôi. Và người còn nói : tôi sống, không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi.

Ở đây, thánh nhân còn cho ta thấy rõ danh Kitô mạnh mẽ dường nào khi người nói : Đức Kitô là sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Người còn gọi Đức Kitô là bình an, là ánh sáng siêu phàm, nơi Thiên Chúa ngự, là lễ đền tội, là ơn cứu chuộc, là thượng tế, là Chiên lễ Vượt Qua, là ơn xá tội cho các linh hồn, là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh của bản thể Thiên Chúa, là Đấng tạo thành vũ trụ, là của ăn của uống thiêng liêng, là tảng đá và là nước, là nền móng đức tin, là đá góc, là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là Thiên Chúa cao cả, là Đầu của thân thể, nghĩa là đầu của Hội Thánh, là trưởng tử sinh ra trước mọi loài thọ tạo mới, là của đầu mùa giữa những kẻ yên giấc, là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại, là trưởng tử giữa một đàn em đông đúc, là Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người, là người Con Một được Thiên Chúa ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên, là Đức Chúa hiển vinh, là khởi nguyên của vạn vật, là vua công chính, và, hơn nữa, là vua bình an, vua mọi loài, nắm quyền thống trị một vương quốc vô cùng vô tận.

Ngoài những danh hiệu trên đây, thánh Phaolô còn dùng rất nhiều danh hiệu khác tương tự để gọi Đức Kitô, đến nỗi không dễ dàng kể ra hết được. Nhưng nếu ta gom mọi danh hiệu lại và nối kết ý nghĩa của từng danh hiệu một, thì tất cả sẽ mở ra cho thấy sức mạnh kỳ diệu của danh thánh và uy quyền của Đức Kitô mà không lời nào diễn tả nổi. Tất cả sẽ tỏ cho chúng ta thấy tùy theo khả năng lãnh hội của lòng trí chúng ta.

Chúa nhân lành đã thông ban cho chúng ta một danh hiệu cao quý nhất, linh thiêng nhất, trọng đại nhất, vượt trên mọi danh hiệu, đến độ chúng ta được vinh dự mang chính danh của Đức Kitô khi được gọi là “Kitô hữu”. Vì thế, mọi danh xưng dùng để giải thích tên gọi trên nhất thiết phải được tỏ rõ nơi con người chúng ta. Chúng ta đừng để mình bị xem là “Kitô hữu” giả, nhưng phải dùng đời sống mình mà minh chứng cho tên gọi ấy.

Xướng đáp       Tv 5,12 ; 88 (89),16-17

X    Lạy Chúa, những người trú ẩn bên Chúa, ước chi họ đều được hỷ hoan và reo vui mãi tới muôn đời. Chúa bảo vệ những người mến yêu Danh Thánh :
*     nhờ Ngài, họ phấn khởi mừng vui.
Đ    Nhờ Thánh Nhan soi tỏ, họ tiến lên, lạy Chúa, nhờ được nghe danh Ngài, họ suốt ngày hớn hở. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con hằng trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, vì những ai được Chúa cho khắng khít với Chúa, thì Chúa chẳng bỏ rơi bao giờ. Chúng con cầu xin