Chủ Nhật

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1  1Sm 28,3-25

Vua Saun thỉnh ý một bà đồng bóng

Vốn là một tín hữu trung thành của Chúa, Saun đã dùng quyền lực của một quân vương để phục vụ các xác tín của mình. Nhưng trong một tình trạng nguy kịch, ông sinh hốt hoảng và làm chuyện mê tín xưa ông đã tìm cách diệt trừ, là đi coi đồng bóng.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 1

3 Ông Sa-mu-en đã qua đời, toàn thể Israel đã cử hành tang lễ cho ông và chôn cất ông ở Ra-ma, thành của ông. Vua Sa-un trục xuất các người đồng bóng và thầy bói ra khỏi xứ.

4 Người Phi-li-tinh tập hợp lại và đến đóng trại ở Su-nêm. Vua Sa-un tập hợp toàn thể Israel, và họ đóng trại ở Ghin-bô-a.5 Vua Sa-un thấy trại của người Phi-li-tinh thì sợ và tim ông đập mạnh.6 Ông thỉnh ý Đức Chúa nhưng Đức Chúa không trả lời, dù bằng giấc mộng, bằng thẻ u-rim, hay qua trung gian ngôn sứ.7 Vua Sa-un bảo triều thần: “Hãy tìm cho ta một bà đồng bóng, để ta thỉnh ý bà ấy.” Triều thần nói với vua: “Thưa có một bà đồng bóng ở Ên Đo.”

8 Vua Sa-un cải trang, mặc áo khác rồi ra đi, có hai người cùng đi với vua. Đang đêm, họ đến nhà người đàn bà, và vua nói: “Xin bà ngồi đồng mà bói cho tôi, và hãy gọi lên cho tôi người tôi sẽ nói cho bà biết.”9 Người đàn bà nói với vua: “Này chính ông biết điều vua Sa-un đã làm: vua đã diệt trừ các người đồng bóng và các thầy bói trong xứ. Vậy tại sao ông lại gài bẫy hại tôi để làm cho tôi phải chết? “10 Vua Sa-un lấy Đức Chúa mà thề với bà ấy: “Có Đức Chúa hằng sống, tôi xin thề rằng bà sẽ không mắc lỗi trong việc này.”11 Người đàn bà nói: “Tôi phải gọi ai lên cho ông? ” Vua trả lời: “Bà gọi ông Sa-mu-en lên cho tôi.”

12 Người đàn bà trông thấy ông Sa-mu-en và rú lên. Người đàn bà nói với vua Sa-un: “Tại sao ngài lại đánh lừa tôi? Ngài là vua Sa-un! “13 Vua nói với bà: “Đừng sợ! Bà đã trông thấy gì? ” Người đàn bà trả lời vua Sa-un: “Tôi đã trông thấy một thần linh đang từ đất đi lên.”14 Vua hỏi: “Hình dáng thế nào? ” Bà đáp: “Một cụ già đi lên, mình quấn áo choàng.” Vua Sa-un biết đó là ông Sa-mu-en, liền sấp mặt sát đất mà lạy.15 Ông Sa-mu-en hỏi vua Sa-un: “Tại sao ngài lại gọi tôi lên mà quấy rầy tôi? ” Vua Sa-un trả lời: “Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Người Phi-li-tinh đang giao chiến với tôi, và Thiên Chúa đã rời khỏi tôi: Người không trả lời tôi nữa, dù qua trung gian ngôn sứ, hay qua giấc mộng. Vậy tôi đã gọi ông, để ông cho tôi biết tôi phải làm gì.”16 Ông Sa-mu-en nói: “Tại sao ngài thỉnh ý tôi, trong khi Đức Chúa đã rời khỏi ngài và đã trở nên thù địch với ngài?17 Đức Chúa đã hành động như Người đã dùng tôi mà phán: Đức Chúa đã giật vương quyền ra khỏi tay ngài và ban cho một người khác là Đa-vít.18 Bởi vì ngài đã không nghe tiếng Đức Chúa và đã không trút cơn thịnh nộ của Người xuống A-ma-lếch, cho nên hôm nay Đức Chúa đã xử với ngài như thế.19 Cùng với ngài, Đức Chúa sẽ trao cả Israel nữa vào tay người Phi-li-tinh. Ngày mai, ngài và các con trai ngài sẽ ở với tôi. Cả quân đội Israel nữa, Đức Chúa cũng sẽ trao vào tay người Phi-li-tinh.”

20 Lập tức vua Sa-un ngã sóng sượt xuống đất: vua quá sợ hãi vì lời ông Sa-mu-en nói. Hơn nữa, vua không còn sức, vì suốt ngày suốt đêm hôm ấy đã không ăn gì.21 Người đàn bà đến bên vua Sa-un và thấy vua quá kinh hoàng thì nói với vua: “Ngài coi, nữ tỳ ngài đã nghe theo ngài. Tôi đã liều mạng và vâng nghe những lời ngài truyền cho tôi.22 Vậy bây giờ, xin ngài cũng vui lòng nghe theo nữ tỳ ngài: tôi xin dọn cho ngài miếng bánh, và xin ngài ăn để có sức tiếp tục lên đường.”23 Vua từ chối và nói: “Ta sẽ không ăn đâu.” Các người theo hầu cũng như người đàn bà nài nỉ vua, nên vua nghe theo họ. Vua trỗi dậy từ dưới đất và ngồi lên giường.24 Người đàn bà có một con bê béo trong nhà. Bà vội vàng làm thịt, lấy bột mà nhồi, rồi nướng bánh không men.25 Bà dọn ra trước mặt vua Sa-un và trước mặt các người theo hầu vua. Họ ăn rồi đứng dậy và đi ngay đêm ấy.

Xướng đáp     x. 1Sb 10,13.14

X.  Vua Saun chết vì đã thất trung với Đức Chúa, chẳng tuân giữ lời Đức Chúa truyền.

*     Đức Chúa đã chuyển trao vương quyền cho ông Đavít.

Đ.  Vì ông Saun lại còn kiếm một mụ đồng bóng mà thỉnh vấn nữa. *

 

Bài đọc 2

Chúng tôi rao giảng Đức Kitô cho đến tận cùng cõi đất.

Trích bài giảng của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI tại Manila (19-11-1970).

Khốn thân tôi, nếu tôi không rao giảng Tin mừng, vì tôi đã được chính Đức Kitô sai đi. Tôi là tông đồ và tôi cũng là chứng nhân. Mục đích càng xa, sứ mệnh càng khó thì tình yêu Đức Kitô lại càng thôi thúc tôi mạnh mẽ hơn. Tôi phải rao giảng danh của Người : Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Chính Người đã tỏ cho chúng ta thấy Thiên Chúa vô hình, chính Người là Trưởng Tử sinh ra trước mọi loài thọ tạo, và chính trong Người mà tất cả tồn tại. Người là Thầy và là Đấng cứu chuộc nhân loại. Vì chúng ta, Người đã sinh ra, đã chết và đã sống lại.

Chính Người là trung tâm của lịch sử và của muôn vật muôn loài. Người biết và yêu mến chúng ta; Người là bạn đồng hành của chúng ta trên đường đời, là con người của khổ đau và hy vọng. Chắc chắn Người sẽ lại đến, và sau cùng sẽ là Đấng xét xử chúng ta; Người đưa cuộc đời chúng ta đến chỗ sung mãn và làm cho chúng ta được hạnh phúc muôn đời, như lòng chúng ta tin tưởng.

Tôi sẽ không ngớt nói về Người; chính Người là ánh sáng, là sự thật; hơn nữa, Người còn là đường, là sự thật và là sự sống. Người là bánh, là nước nguồn làm cho chúng ta không còn đói khát nữa. Người là mục tử, là thủ lãnh, là gương mẫu, là nguồn trợ lực, là anh của chúng ta. Như chúng ta và còn hơn chúng ta, Người đã nên bé nhỏ nghèo khó, chịu nhục nhã, đã vất vả nhọn nhằn, bị áp bức và khổ đau. Vì chúng ta, Người đã nói, đã làm các phép lạ, đã lập một vương quốc mới : nơi đó, những kẻ nghèo là những người có phúc ; nơi đó, sự bình an là nguyên lý của đời sống chung; nơi đó, những ai có tâm hồn trong sạch và những người sầu khổ sẽ được ngợi khen và được an ủi, những ai khát khao sự công chính sẽ được thỏa lòng; nơi đó, những kẻ tội lỗi có thể nhận được ơn tha thứ và mọi người nhận ra nhau là anh em.

Đấng ấy chính là Đức Giêsu Kitô mà anh em đã nghe nói đến và chắc hẳn phần đông anh em thuộc về Người vì anh em là Kitô hữu. Vậy thưa anh chị em Kitô hữu, tôi xin nhắc lại danh Người cho anh chị em. Tôi xin loan báo danh đó cho mọi người : Đức Giêsu Kitô là khởi nguyên và tận cùng, là Anpha và Ômêga, là vua của thế giới mới, là nguyên lý nhiệm mầu và tối hậu giải thích lịch sử nhân loại và vận mệnh chúng ta. Chính Người là Đấng trung gian và có thể nói Người là chiếc cầu nối liền đất với trời. Chính Người là Con Người hoàn hảo nhất, tuyệt vời hơn hết mọi người, vì Người là Con Thiên Chúa, vĩnh cửu vô biên, và là Con Đức Maria, Đấng diễm phúc hơn mọi phụ nữ, Đấng là mẹ của Người theo thể xác, là mẹ của chúng ta vì chúng ta hiệp thông với Thánh Thần của thân thể mầu nhiệm là Hội Thánh.

Đức Giêsu Kitô! Anh em hãy nhớ : Người là Đấng chúng tôi hằng rao giảng cho anh em luôn mãi. Chúng tôi muốn cho danh Người vang dội đến tận cùng cõi đất và đến muôn muôn đời.

Xướng đáp  2Tm 1,10 ; Ga 1,16; Cl 1,16-17

X.  Đấng cứu độ chúng ta là Đức Giêsu Kitô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử.

*   Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.

Đ.  Tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng, nhờ Người và cho Người. Người có trước muôn loài muôn vật, và tất cả đều tồn tại trong Người. *

Thánh thi “Lạy Thiên Chúa”

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã dủ lòng thương nhận chúng con làm nghĩa tử để chúng con trở thành con cái ánh sáng, xin đừng để chúng con sa vào cảnh tối tăm lầm lạc, nhưng gìn giữ chúng con luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa. Chúng con cầu xin