Thứ Tư

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   2Sm 4,2 – 5,7

Khởi đầu triều đại vua Đavít

Điều ngôn sứ Samuen loan báo cho vua Đavít, nay Thiên Chúa thực hiện : Vua có một tư tưởng chính trị khi mở đầu triều đại, đó là chinh phục một thành mới, sẽ trở thành thủ đô, độc lập đối với tất cả các chi tộc, chẳng bao lâu sẽ trở thành biểu tượng của cộng đoàn.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 2

4,2 Người con vua Sa-un có hai tướng cướp, một thằng tên là Ba-a-na, một thằng tên là Rê-kháp. Chúng là con ông Rim-môn người thành Bơ-ê-rốt, và thuộc chi tộc Ben-gia-min, vì cả Bơ-ê-rốt cũng được kể như thuộc Ben-gia-min.3 Người Bơ-ê-rốt đã trốn đến Ghít-ta-gim và là ngoại kiều ở đó cho đến ngày nay.4 Ông Giô-na-than, con vua Sa-un, có một con trai bại hai chân. Nó được năm tuổi khi người ta từ Gít-rơ-en đến báo tin về vua Sa-un và ông Giô-na-than. Vú nuôi mang nó đi trốn, nhưng trong lúc chị hoảng hốt chạy trốn, nó ngã và bị què. Nó tên là Mơ-phi-bô-sét.

5 Các con ông Rim-môn người Bơ-ê-rốt, là Rê-kháp và Ba-a-na, đã lên đường và đã đến nhà vua Ít-bô-sét vào lúc nóng nực nhất trong ngày. Vua đang nằm ngủ trưa.6 Chúng vào tận trong nhà, như để xúc lúa mì, đâm vào bụng vua, rồi Rê-kháp và Ba-a-na, anh nó, trốn thoát.7 Khi chúng vào nhà thì vua đang nằm trên giường tại phòng ngủ, chúng đâm chết vua rồi chặt đầu. Rồi chúng mang đầu vua và đi theo đường A-ra-va suốt đêm.8 Chúng đem đầu vua Ít-bô-sét đến cho vua Đa-vít tại Khép-rôn và nói với vua: “Đây là đầu của Ít-bô-sét, con vua Sa-un, kẻ thù của ngài, người đã tìm hại mạng sống ngài. Hôm nay Đức Chúa đã cho đức vua là chúa thượng tôi trả thù vua Sa-un và dòng dõi vua ấy.”

9 Vua Đa-vít trả lời Rê-kháp và Ba-a-na, anh nó, là những người con ông Rim-môn người Bơ-ê-rốt; vua nói: “Có Đức Chúa hằng sống, Đấng đã giải thoát ta khỏi mọi cảnh ngặt nghèo!10 Kẻ đưa tin cho ta rằng vua Sa-un đã chết, và coi mình là người đưa tin mừng, thì ta đã túm lấy và giết đi ở Xích-lắc, để thưởng công nó đã đem tin mừng.11 Phương chi khi những kẻ ác ôn đã giết một người công chính trong nhà người ấy, trên giường người ấy! Há bây giờ ta lại không hỏi tội các ngươi về máu tay các ngươi đã đổ ra, và không khử trừ các ngươi khỏi mặt đất sao? “12 Vua Đa-vít ra lệnh cho đầy tớ. Họ giết chúng, chặt tay chặt chân, rồi treo gần hồ Khép-rôn. Còn đầu vua Ít-bô-sét thì họ đem đi và chôn trong mộ ông Áp-ne tại Khép-rôn.

5,1 Toàn thể các chi tộc Israel đến gặp vua Đa-vít tại Khép-rôn và thưa: “Chúng tôi đây là cốt nhục của ngài.2 Ngay cả trước kia, khi ông Sa-un làm vua cai trị chúng tôi, chính ngài đã chỉ huy các cuộc hành quân của Israel. Đức Chúa đã phán với ngài: “Chính ngươi sẽ chăn dắt Israel, dân Ta, chính ngươi sẽ là người lãnh đạo Israel.”3 Toàn thể kỳ mục Israel đến gặp vua tại Khép-rôn. Vua Đa-vít lập giao ước với họ tại Khép-rôn, trước nhan Đức Chúa. Rồi họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Israel.

4 Vua Đa-vít được ba mươi tuổi khi lên làm vua, và trị vì bốn mươi năm.5 Tại Khép-rôn, vua trị vì Giu-đa bảy năm sáu tháng. Tại Giê-ru-sa-lem, vua trị vì toàn thể Israel và Giu-đa ba mươi ba năm.

6 Vua và người của vua tiến về Giê-ru-sa-lem đánh người Giơ-vút là dân bản xứ. Chúng nói với vua Đa-vít: “Ông sẽ không vào đây được, vì người mù người què sẽ đẩy lui ông.” Nghĩa là: “Ông Đa-vít sẽ không vào đây được.”7 Vua Đa-vít đã chiếm được đồn luỹ Xi-on, đó là Thành vua Đa-vít.

Xướng đáp    Tv 2,2.6.1

X    Vua chúa trần gian cùng nổi dậy, vương hầu khanh tướng rập mưu đồ chống lại Đức Chúa, chống lại Đấng Người đã xức dầu phong vương.

*     Chính Ta đã đặt vị quân vương Ta tuyển chọn lên trị vì Xion, núi thánh của Ta.

Đ    Sao chư dân lại ồn ào náo động? Sao vạn quốc dám bày kế viễn vông? *

Bài đọc 2

Xin làm cho triều đại Cha mau đến

Trích sách Đường trọn lành của thánh Têrêsa, trinh nữ.

Nếu muốn xin một điều gì với một nhân vật quan trọng và có thế giá, thử hỏi có người nào ngớ ngẩn và vô tâm đến nỗi trước đó không đắn đo suy tính xem phải nói thế nào cho đẹp lòng người ấy, để người ấy không cảm thấy chán hay bực mình? Người xin phải xét xem cần xin điều gì và xem lý do nào thúc đẩy họ xin điều đó, nhất là khi họ xin một điều hệ trọng như chính Đức Giêsu tốt lành đã dạy chúng ta. Tôi cho đó là điều đáng suy nghĩ. Lạy Chúa, chẳng lẽ Chúa không thể gom tất cả vào một lời và dạy chúng con nói : “Lạy Cha, xin ban cho chúng con điều thích hợp với chúng con.” Vì đối với Chúa là Đấng thấu hiểu tất cả, thì cần gì phải nói thêm nữa.

Ôi ! Lạy Đấng khôn ngoan hằng hữu ! Giữa Ngài với Chúa Cha, nói như thế là đủ, đó cũng chính là điều Ngài đã cầu khẩn ở vườn Cây Dầu. Ngài đã biểu lộ tình yêu và nỗi lo sợ khi phó mình vâng theo ý Chúa Cha. Phần chúng con, lạy Chúa, Chúa biết rõ chúng con chưa tuân phục ý Chúa Cha như Ngài đâu ; vì thế, chúng con cần phải xin những điều chính đáng và xét xem những điều ấy có thích hợp hay không, để nếu không thích hợp thì đừng xin. Con người chúng con là như thế đó, nghĩa là khi Chúa không cho chúng con điều chúng con muốn, thì chúng con dùng tự do của mình mà từ chối điều Chúa ban tặng, ngay cả khi đó là điều tốt nhất. Nếu đó không phải là tiền mặt chúng con nắm chắc trong tay thì chúng con e rằng mình sẽ chẳng bao giờ giàu lên được.

Vậy, Chúa Giêsu tốt lành yêu cầu chúng ta đọc những lời sau đây để xin cho triều đại Người mau đến với chúng ta : Nguyện Danh Thánh hiển vinh, triều đại Cha mau đến. Này chị em hãy xem sự khôn ngoan tuyệt vời của Thầy chúng ta. Tôi cho rằng đã đến lúc phải tìm hiểu ý nghĩa của việc cầu nguyện cho vương quốc. Nhưng Chúa uy linh cao cả đã thấy rằng chúng ta không thể thánh hóa, ca ngợi, tán dương và tôn vinh danh thánh Chúa Cha hằng hữu, vì con người nhỏ bé của chúng ta không làm được công việc đó cho phải đạo, trừ phi Chúa uy linh cao cả phù giúp đỡ nâng mà ban cho chúng ta vương quốc của Người ngay ở đời này, nên Chúa Giêsu tốt lành đã đặt hai lời cầu xin này liền bên nhau. Tôi muốn nói ra đây tư tưởng của tôi để chị em hiểu điều chúng ta cầu xin. Chúng ta cần phải nhấn mạnh và ra sức làm đẹp lòng Đấng có thể ban ơn đó cho chúng ta. Nếu chị em chưa mãn nguyện với những suy nghĩ của tôi thì về phía chị em, xin chị em cứ việc suy nghĩ. Thầy chúng ta cho phép như vậy, với điều kiện là chúng ta phải hết lòng tuân phục các lời giáo huấn của Hội Thánh như tôi đang làm đây.

Vậy tôi cho rằng điều cao quý nhất trong Nước Trời, đó là được siêu thoát khỏi những sự đời này, đó là sự thanh tịnh, là vinh phúc nơi con người chúng ta, là niềm vui trước niềm vui của mọi người, là sự bình an vĩnh viễn, là lòng mãn nguyện khi thấy mọi người tôn kính, ngợi khen, chúc tụng danh Chúa. Nơi đó, Người không còn bị xúc phạm, vì ai nấy đều yêu mến Người. Chính linh hồn cũng chỉ còn biết yêu mến Người và không thể ngừng yêu mến Người vì đã biết Người. Đó là cách chúng ta phải yêu mến Người ở đời này. Tuy hiện nay chúng ta chưa yêu mến Người cách hoàn hảo và hồn nhiên, nhưng chúng ta sẽ yêu mến Người cách trọn hảo hơn nếu chúng ta thật sự biết Người.

Xướng đáp

X    Đấng đã biết cho con cái mình của lành của tốt, lại thúc giục chúng ta cứ xin, cứ tìm, cứ gõ cửa.

*     Càng bền chí tin tưởng, trông cậy vững vàng, ước mong tha thiết, ơn lành ta nhận được càng phong phú đồi dào.

Đ    Thường ta phải than van hơn nhiều lời, khóc lóc hơn lý sự. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã dủ lòng thương nhận chúng con làm nghĩa tử để chúng con trở thành con cái ánh sáng, xin đừng để chúng con sa vào cảnh tối tăm lầm lạc, nhưng gìn giữ chúng con luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa. Chúng con cầu xin