Chúa Nhật

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   2Cr 7,2-16

Niềm an ủi của người tông đồ.

Thánh Phaolô vui mừng khi hay tin người Côrintô đã hối cải.

Lời Chúa trong thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

2 Anh em hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em. Chúng tôi đã không làm hại ai, không làm cho ai phải sạt nghiệp, không bóc lột ai.3 Tôi nói thế không phải để lên án anh em, vì tôi đã từng nói: anh em hằng ở trong lòng chúng tôi, sống chết chúng ta đều có nhau.4 Tôi rất tin tưởng anh em, tôi rất hãnh diện về anh em. Tâm hồn tôi chứa chan niềm an ủi và tràn ngập nỗi vui mừng trong mọi cơn gian nan khốn khó.

5 Thật thế, khi đến Ma-kê-đô-ni-a, thân xác chúng tôi chẳng được nghỉ ngơi chút nào; trái lại, ở đâu cũng gặp gian nan khốn khó: bên ngoài phải chiến đấu, bên trong phải lo sợ.6 Nhưng Thiên Chúa, Đấng an ủi những kẻ yếu hèn, đã an ủi chúng tôi bằng cách sai anh Ti-tô đến.7 Chúng tôi được an ủi không những vì anh Ti-tô đến, mà còn vì anh ấy đã được anh em an ủi. Anh ấy đã cho chúng tôi biết là anh em nóng lòng mong đợi, buồn phiền, nhưng vẫn đầy nhiệt tình đối với tôi, khiến tôi càng vui mừng hơn nữa.

8 Dù trong bức thư trước tôi có làm cho anh em phải ưu phiền, tôi cũng không hối tiếc. Mà giả như có hối tiếc -vì thấy rằng bức thư ấy đã làm cho anh em phải ưu phiền, tuy chỉ trong chốc lát-,9 thì nay tôi lại vui mừng, không phải vì đã làm cho anh em phải ưu phiền, nhưng vì nỗi ưu phiền đó đã làm cho anh em hối cải. Thật thế, anh em đã phải ưu phiền theo ý Thiên Chúa, nên chúng tôi không làm thiệt hại gì cho anh em.10 Quả vậy, nỗi ưu phiền theo ý Thiên Chúa làm cho chúng ta hối cải để được cứu độ: đó là điều không bao giờ phải hối tiếc; còn nỗi ưu phiền theo kiểu thế gian thì gây ra sự chết.11 Hãy xem nỗi ưu phiền theo ý Thiên Chúa đã đem lại cho anh em những gì: bao nồng nhiệt, và hơn thế nữa, bao lời xin lỗi, bao ân hận, bao sợ hãi, bao ước mong, bao nhiệt tình, bao hình phạt; bằng mọi cách, anh em đã chứng tỏ mình vô can trong vụ này.12 Vậy, nếu tôi đã viết thư cho anh em, thì không phải vì kẻ làm nhục hay người bị nhục, nhưng để cho thái độ nồng nhiệt của anh em đối với chúng tôi được tỏ hiện nơi anh em, trước mặt Thiên Chúa.13 Đó là điều an ủi chúng tôi.

14 Nếu trước mặt anh ấy, tôi đã có đôi chút tự hào về anh em, thì tôi cũng không hổ thẹn. Trái lại, trong mọi sự, chúng tôi đã nói thật với anh em thế nào, thì thái độ tự hào của chúng tôi trước mặt anh Ti-tô cũng chân thật như vậy.15 Lòng anh ấy càng tha thiết quý mến anh em, khi nhớ lại anh em đã vâng lời, đã kính sợ và run rẩy đón tiếp anh.16 Tôi vui mừng vì trong mọi sự tôi có thể tin cậy anh em.

Xướng đáp    x. 2Cr 7,10.9

X.   Nỗi ưu phiền theo ý Thiên Chúa làm cho chúng ta hối cải để được cứu độ ;

*    còn nỗi ưu phiền theo kiểu thế gian thì gây ra sự chết.

Đ.  Chúng ta ưu phiền theo ý Thiên Chúa, nên chúng ta không bị thiệt hại gì. *

Bài đọc 2

Tâm hồn tôi tràn ngập niềm vui trong mọi nơi gian nan khốn khó.

Trích bài giảng của thánh Gioan Kim Khẩu, Giám mục, về thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô.

Một lần nữa, thánh Phaolô lại nói về đức ái, nhưng đã bớt gay gắt trong lời khiển trách của Người. Quả thế, sau khi kết tội và trách mắng người Côrintô đã không đền đáp tình người yêu thương, lại còn hùa theo phường ôn dịch, người bớt giọng trách mắng chua cay mà nói : Anh em hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em, nghĩa là “anh em hãy thương chúng tôi”. Người xin họ một ân huệ không lớn lắm, nhưng có lợi cho người cho hơn là người nhận. Người không nói “hãy thương”, nhưng nói một cách gợi cảm hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em.

Người hỏi : “Ai đã trục xuất chúng tôi khỏi tâm trí anh em? Kẻ nào đã xua đuổi chúng tôi? Lý do nào làm cho chúng tôi bị o ép trong lòng anh em?” Trước đó, người đã nói : Chính lòng dạ anh em hẹp hòi. Ở đây, người tuyên bố rõ hơn : Anh em hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em. Một lần nữa, người tìm cách kéo họ về phía mình. Thật vậy, không có gì thúc đẩy tình yêu nơi người được yêu cho bằng khi họ biết rằng người yêu mình thiết tha mong ước được mình yêu thương lại. Người bảo họ : Tôi đã từng nói : anh em hằng ở trong lòng chúng tôi, sống chết chúng ta đều có nhau. Sức mạnh lớn nhất của tình yêu là thế : cho dù bị khinh chê, người vẫn muốn sống chết với họ. Thật vậy, anh em ở trong lòng chúng tôi, không phải bất cứ cách nào, nhưng thắm thiết, như tôi đã nói. Có thể ai đó yêu mà lại chạy trốn nguy hiểm ; nhưng chúng tôi thì không như vậy.

Tâm hồn tôi chứa chan niềm an ủi. Niềm an ủi nào? Thưa niềm an ủi xuất phát từ anh em. Vì một khi anh em trở lại mà sống tốt đẹp hơn, anh em đã an ủi tôi qua các việc anh em làm. Đặc điểm của người đang yêu là vừa phàn nàn vì mình không được yêu, lại vừa sợ trách quá thì gây phiền muộn cho người mình yêu. Vì vậy, thánh nhân nói : Tâm hồn tôi chứa chan niềm an ủi và tràn ngập nỗi vui mừng.

Dường như người muốn bảo : “Tôi rất buồn phiền về chuyện của anh em ; nhưng anh em đã làm cho tôi vui thỏa và đã an ủi tôi rất nhiều. Không những anh em cất đi nguyên do khiến tôi buồn phiền, mà còn làm cho tôi tràn trề vui sướng.

Thế rồi, sự cao thượng của người được tỏ ra, không phải chỉ vì lời nói Tôi tràn ngập nỗi vui mừng, mà còn vì người thêm trong mọi cơn gian nan khốn khó. Người muốn bảo : Niềm sung sướng anh em đem lại cho tôi quá lớn, không thể bị những gian nan khốn khó làm lu mờ ; trái lại, niềm vui lớn lao tràn trề đó xua tan những phiền muộn trước đây đã xâm chiếm chúng tôi, và không để chúng tôi còn cảm thấy ưu phiền nữa.

Xướng đáp   2Cr 12,12.15

X.   Anh em đã thấy thực hiện nơi anh em những dấu chỉ của sứ vụ tông đồ :

*    Nào là đức kiên nhẫn hoàn hảo, nào là những dấu lạ điềm thiêng, nào là các phép lạ.

Đ.  Phần tôi, tôi rất vui lòng tiêu phí tiền của, và tiêu phí cả sức lực lẫn con người của tôi vì linh hồn anh em. *

⇒ Tin Mừng (theo ngày)

Thánh thi

Ngợi Khen
(Te Decet Laus)

Ngợi khen Thiên Chúa chí tôn : 
Chúa Cha và Chúa Con, cùng Chúa Thánh Thần,
Ngàn đời hiển trị muôn dân,
Chúng con hiệp ý đồng thanh hát mừng.

Lạy Thiên Chúa
(Te Deum)

  • Lạy Thiên Chúa,
    Chúng con xin ca ngợi hát mừng, *
    Tuyên xưng Ngài là Đức Chúa.
  • Chúa là Cha, Đấng trường tồn vạn đại, *
    Hoàn vũ này kính cẩn suy tôn.
  • Trước nhan Chúa, các tổng thần phủ phục, *
    Mọi thiên thần và đạo binh thiên quốc
    Đều cảm tạ và cung chúc tôn thờ,
    Chẳng khi ngừng vang dậy tiếng tung hô :
  • Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !
    Chúa Tể càn khôn là Đấng Thánh ! *
    Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa uy linh.
  • Bậc Tông Đồ đồng thanh ca ngợi Chúa,
    Bao vị ngôn sứ tán tụng Ngài. *
    Đoàn tử đạo quang huy hùng dũng,
    Máu đào đổ ra minh chứng về Ngài,
  • Và trải rộng khắp nơi trần thế,
    Hội Thánh Ngài hoan hỷ tuyên xưng : *
    Chúa là Cha lẫm liệt uy hùng,
    Và Con Một Ngài chí tôn chí ái,
    Cùng Thánh Thần, Đấng an ủi yêu thương.
  • Lạy Đức Ki-tô, Con Chúa Trời hằng sống,
    Ngài là Chúa hiển vinh *
    Đã chẳng nề mặc lấy xác phàm
    Nơi cung lòng Trinh Nữ
    Hầu giải phóng nhân loại lầm than.
  • Ngài đã ra tay chiến thắng tử thần,
    Mở cửa trời cho những ai tin tưởng. *
    Ngài hiển trị bên hữu Chúa Cha,
    Ngày cuối cùng sẽ giáng lâm thẩm phán.
  • Cúi lạy Chúa, xin phù hộ bề tôi
    Ngài cứu chuộc bằng bửu huyết tuôn tràn. *
    Xin được hợp đoàn cùng muôn thần thánh,
    Phúc miên trường vui hưởng ánh vinh quang.  

Lời nguyện

Lạy Chúa là sức mạnh và là niềm trông cậy của chúng con, không có Chúa, chẳng có chi vững bền, chẳng có chi thánh thiện, xin mở lòng nhân hậu mà hướng dẫn chúng con, để khi biết cách dùng những của cải chóng qua đời này, chúng con đã gắn bó với của cải muôn đời tồn tại. Chúng con cầu xin …

X. Nào ta chúc tụng Chúa. 
Đ. Tạ ơn Chúa.