Thứ Năm

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   2Cr 11,7-29

Những nỗi khổ của người tông đồ.

Trường hợp thánh Phaolô cho thấy : nguy hiểm luôn đón chờ người tông đồ đích thực : Người tông đồ hiên ngang chẳng phải vì những lợi thế của người phàm.

Lời Chúa trong thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

7 Phải chăng tôi có lỗi, vì đã hạ mình xuống để tôn anh em lên, khi rao giảng không công cho anh em Tin Mừng của Thiên Chúa?8 Tôi đã bóc lột các Hội Thánh khác, ăn lương của họ, để phục vụ anh em.9 Hồi ở giữa anh em, những khi lâm cảnh túng thiếu, tôi đã chẳng phiền luỵ ai, bởi vì các anh em từ Ma-kê-đô-ni-a đến đã cung cấp đầy đủ những gì tôi cần. Trong mọi dịp, tôi đã tránh không trở nên gánh nặng cho anh em, và tôi cũng sẽ còn tránh như vậy.10 Nhân danh chân lý của Đức Ki-tô ở trong tôi, tôi xin nói với anh em rằng: chẳng ai cấm được tôi có niềm vinh dự đó trong các miền xứ A-khai-a.11 Tại sao thế? Có phải vì tôi không yêu mến anh em chăng? Có Thiên Chúa biết!

12 Điều tôi làm, tôi sẽ tiếp tục làm, để những kẻ muốn có cơ hội tự phụ là những người ngang hàng với chúng tôi, không còn cơ hội đó nữa.13 Vì những kẻ đó là tông đồ giả, là thợ gian xảo, đội lốt tông đồ của Đức Ki-tô.14 Lạ gì đâu! Vì chính Xa-tan cũng đội lốt thiên thần sáng láng!15 Vậy có gì là khác thường khi kẻ phục vụ nó đội lốt người phục vụ sự công chính. Chung cục, chúng sẽ lãnh nhận hậu quả công việc chúng đã làm.16 Tôi xin nói lại: đừng ai tưởng là tôi điên. Mà có ai tưởng như thế, thì cứ nhận tôi là điên, để tôi cũng được tự hào đôi chút.17 Điều tôi đang nói, tôi không nói theo tinh thần của Chúa, nhưng nói như một người điên, bởi tin chắc rằng mình có lý để tự hào.18 Vì có lắm kẻ tự hào theo tính xác thịt, thì tôi đây, tôi cũng tự hào.19 Vốn là người khôn, anh em lại sẵn lòng chịu đựng kẻ điên!20 Phải rồi, anh em đành chịu người ta áp chế, cấu xé, tước đoạt, đối xử ngạo ngược và tát vào mặt!21 Tôi nói thế, thật là nhục nhã, như thể chúng tôi đã tỏ ra nhu nhược…

22 Họ là người Híp-ri ư? Tôi cũng vậy! Họ là người Israel ư? Tôi cũng vậy! Họ là dòng giống Áp-ra-ham ư? Tôi cũng vậy!23 Họ là người phục vụ Đức Ki-tô ư? Tôi nói như người điên: tôi còn hơn họ nữa! Hơn nhiều vì công khó, hơn nhiều vì ở tù, hơn gấp bội vì chịu đòn, bao lần suýt chết.24 Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một;25 ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị đắm tàu; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi!26 Tôi còn hơn họ, vì phải thực hiện nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm trên sông, nguy hiểm do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, trong sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả danh là anh em.27 Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống và chịu rét mướt trần truồng.28 Không kể các điều khác, còn có nỗi ray rứt hằng ngày của tôi là mối bận tâm lo cho tất cả các Hội Thánh!29 Có ai yếu đuối mà tôi lại không cảm thấy mình yếu đuối? Có ai vấp ngã mà tôi lại khong cảm thấy lòng sôi lên?

Xướng đáp   Gl 1,11b.12 ; x. 2Cr 11,10a.7b

X.  Tin Mừng tôi loan báo không phải do loài người.

 Không có ai trong loài người đã truyền lại hay dạy cho tôi Tin Mừng ấy, nhưng là chính Đức Giêsu Kitô đã mạc khải.

Đ.  Chân lý của Đức Kitô ở trong tôi, vì tôi rao giảng không công cho anh em Tin Mừng của Thiên Chúa. *

Bài đọc 2

Hội Thánh là hiền thê Đức Ki-tô

Trích bài giáo huấn của thánh Sy-ri-lô, giám mục Giê-ru-sa-lem.

Hội Thánh “Công Giáo” : danh xưng này dành riêng cho cộng đồng thánh, tức là Mẹ hết thảy chúng ta. Hội Thánh đó còn là hiền thê của Đức Giê-su Ki-tô, Con Một Thiên Chúa, Chúa chúng ta (vì Kinh Thánh viết : Đức Ki-tô yêu thương Hội Thánh và hiến mình vì Hội Thánh và những câu tiếp theo). Hội Thánh còn là hình bóng mô phỏng Giê-ru-sa-lem thượng giới là thành trì tự do và là Mẹ hết thảy chúng ta. Hội Thánh đó trước kia son sẻ, nhưng nay đã sinh được một đoàn con đông đúc.

Một khi hội đường là bà vợ thứ nhất đã bị rẫy, thì như thánh Phao-lô nói, nơi bà thứ hai là Hội Thánh Công Giáo, Thiên Chúa đã đặt một số người, thứ nhất là các Tông Đồ, thứ hai là các ngôn sứ, thứ ba là các thầy dạy, rồi đến những người được ơn làm phép lạ, được những đặc sủng để chữa bệnh, để giúp đỡ người khác, để quản trị, để nói các thứ tiếng lạ, và Người còn ban đủ loại nhân đức, như : khôn ngoan, hiểu biết, tiết độ, công chính, từ bi, nhân hậu, kiên trì và bất khuất trong những cơn bách hại.

Để bênh vực lẽ công chính, Hội Thánh đã phải chiến đấu : khi tấn công, lúc tự vệ, khi được vinh quang, lúc phải tủi nhục. Trước kia, trong những cơn bách hại và khốn quẫn, Hội Thánh đã đội cho các thánh tử đạo đủ loại triều thiên kết bằng hoa muôn sắc, ân thưởng lòng kiên nhẫn của các ngài. Còn bây giờ, thời buổi bình an, nhờ ơn Thiên Chúa, Hội Thánh nhận được những vinh dự mà vua chúa quan quyền và mọi bậc mọi hạng người phải dành cho. Trong khi vua chúa của các dân rải rác ở miền này nước nọ chỉ có quyền bính giới hạn trong lãnh thổ của họ, thì một mình Hội Thánh Công Giáo được hưởng quyền trên khắp địa cầu, vượt mọi biên cương. Thật vậy, có lời chép : Cõi biên cương, Thiên Chúa thiết lập hoà bình.

Trong Hội Thánh Công Giáo này, vì đã được dạy cho biết các huấn lệnh và một nếp sống cao đẹp, chúng ta sẽ chiếm được Nước Trời và thừa hưởng sự sống vĩnh cửu. Chúng ta chịu đựng tất cả hẳn là vì sự sống ấy và để được Chúa ban sự sống ấy. Thật vậy, mục tiêu chúng ta nhắm tới không phải là một chuyện tầm thường, nhưng chúng ta phấn đấu là để đạt sự sống vĩnh cửu. Vì thế, trong kinh Tin Kính, chúng ta được dạy là sau câu “xác loài người ngày sau sống lại”, tức là xác của những kẻ đã chết -điều này đã bàn rồi-, chúng ta phải đọc : “Tôi tin có sự sống vĩnh cửu.” Người Ki-tô hữu chúng ta phải chiến đấu để đạt tới sự sống này.

Vậy trong thực tại và theo chân lý, sự sống là Chúa Cha. Qua Chúa Con và trong Chúa Thánh Thần, Người là nguồn suối tuôn đổ ân huệ từ trời xuống mọi loài mọi vật. Riêng đối với loài người, do lòng nhân hậu, Người còn hứa chắc chắn sẽ cho chúng ta được hưởng sự sống đời đời.

Xướng đáp  x. Tv 32 (33),12

X.   Đáng khen thay dân đã được Chúa các đạo binh chúc phúc cho mà rằng :

  Hỡi Ít-ra-en, ngươi là công trình tay Ta gầy dựng và là gia nghiệp của Ta.

Đ.   Hạnh phúc thay quốc gia được Chúa làm chúa tể, hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp. *

Lời cầu              

– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :

– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lời nguyện

Lạy Chúa là sức mạnh và là niềm trông cậy của chúng con, không có Chúa, chẳng có chi vững bền, chẳng có chi thánh thiện, xin mở lòng nhân hậu mà hướng dẫn chúng con, để khi biết cách dùng những của cải chóng qua đời này, chúng con đã gắn bó với của cải muôn đời tồn tại. Chúng con cầu xin

Kết thúc

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.