Thứ Năm

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1    2Sm 6,1-23

Rước Hòm Bia về Giêrusalem.

Thành Giêrusalem đón nhận Hòm Bia Giao Ước. Từ nay thành là nơi Thiên Chúa ngự, nơi toàn thể dân Ítraen tiến về hành hương, mở đầu cho sứ mạng thành đô Hội Thánh Chúa Kitô, tức là Giêrusalem mới, vượt ra ngoài mọi ranh giới của chủng tộc và quốc gia.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 2

1 Vua Đa-vít lại quy tụ toàn thể tinh binh Israel: ba mươi ngàn người.2 Từ Ba-a-lê Giu-đa, vua Đa-vít lên đường và cùng đi với toàn dân đang ở với vua, để đưa Hòm Bia Thiên Chúa từ đó lên, Hòm Bia mang danh Đức Chúa các đạo binh, Đấng ngự trên các thần hộ giá.3 Người ta đặt Hòm Bia Thiên Chúa lên một cỗ xe mới và mang đi từ nhà ông A-vi-na-đáp ở trên đồi. Các con ông A-vi-na-đáp là Út-da và Ác-giô điều khiển cỗ xe mới.4 Họ đưa xe đi từ nhà ông A-vi-na-đáp ở trên đồi, trên xe có Hòm Bia Thiên Chúa, còn ông Ác-giô đi trước Hòm Bia.5 Vua Đa-vít và toàn thể nhà Israel vui đùa trước nhan Đức Chúa, với mọi thứ nhạc cụ bằng gỗ trắc bá, với đàn cầm đàn sắt, trống con, chũm choẹ, thanh la.

6 Khi đoàn người tới sân lúa Na-khôn, thì ông Út-da giơ tay ra về phía Hòm Bia Thiên Chúa và giữ lại, vì bò trượt chân.7 Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với ông Út-da, và Thiên Chúa đánh phạt ông tại chỗ vì lầm lỗi đó. Ông chết tại đó, bên Hòm Bia Thiên Chúa.8 Vua Đa-vít buồn bực vì Đức Chúa đã đột phá hại ông Út-da. Người ta gọi nơi ấy là Pe-rét Út-da cho đến ngày nay.

9 Ngày hôm đó, vua Đa-vít sợ Đức Chúa, ông nói: “Hòm Bia Đức Chúa đến với tôi thế nào được? “10 Vua Đa-vít không muốn đưa Hòm Bia Đức Chúa về với mình trong Thành vua Đa-vít, nên cho chuyển hướng sang nhà ông Ô-vết Ê-đôm, người thành Gát.11 Hòm Bia Đức Chúa ở nhà ông Ô-vết Ê-đôm người thành Gát, ba tháng, và Đức Chúa giáng phúc cho ông Ô-vết Ê-đôm cùng cả nhà ông.

12 Người ta báo tin cho vua Đa-vít rằng: “Vì Hòm Bia Thiên Chúa, Đức Chúa đã giáng phúc cho nhà ông Ô-vết Ê-đôm cùng tất cả những gì thuộc về ông.” Vua Đa-vít liền đi và rước Hòm Bia Thiên Chúa từ nhà ông Ô-vết Ê-đôm lên Thành vua Đa-vít, trong niềm hân hoan.13 Khi những người khiêng Hòm Bia của Đức Chúa đi được sáu bước, thì vua sát tế một con bò và một con bê béo.14 Vua Đa-vít quấn ê-phốt vải gai, nhảy múa hết sức mình trước nhan Đức Chúa.15 Vua Đa-vít và toàn thể nhà Israel rước Hòm Bia Đức Chúa lên giữa tiếng hò reo với tiếng tù và.16 Khi Hòm Bia Đức Chúa vào Thành vua Đa-vít, bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, từ cửa sổ nhìn xuống thấy vua Đa-vít nhảy múa quay cuồng trước nhan Đức Chúa, thì sinh lòng khinh dể.17 Người ta đưa Hòm Bia Đức Chúa đặt vào chỗ đã dọn giữa lều vua Đa-vít đã dựng sẵn. Vua Đa-vít dâng lên trước nhan Đức Chúa những lễ toàn thiêu và những lễ kỳ an.18 Khi đã hoàn tất việc dâng các lễ toàn thiêu và lễ kỳ an, vua Đa-vít nhân danh Đức Chúa các đạo binh chúc phúc cho dân.19 Rồi vua phân phát cho toàn dân, cho tất cả đám đông Israel, đàn ông cũng như đàn bà, mỗi người một cái bánh ngọt, một phần thịt và một cái bánh nho. Rồi toàn dân ai nấy về nhà mình.

20 Khi vua Đa-vít trở về để chúc phúc cho nhà mình, bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, ra đón vua và nói: “Vua Israel hôm nay thật là danh giá, khi để hở hang trước mắt các nữ tỳ của tôi tớ mình, như một đứa vô danh tiểu tốt để hở hang! “21 Vua Đa-vít nói với bà Mi-khan: “Trước nhan Đức Chúa, Đấng đã chọn tôi thay vì thân phụ bà và cả nhà thân phụ bà, để đặt tôi làm người lãnh đạo dân Đức Chúa là Israel, trước nhan Đức Chúa tôi sẽ vui đùa.22 Tôi sẽ còn hạ mình hơn thế nữa, tôi sẽ coi mình là thấp hèn; nhưng đối với các nữ tỳ mà bà nói, đối với chúng, tôi sẽ được danh giá.”23 Và bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, không có con cho đến ngày chết.

Xướng đáp    x. Tv 131 (132),8.9 ; Tv 23 (24),7.9

X    Lạy Chúa, xin đứng dậy để cùng với hòm bia oai linh Chúa ngự về chốn nghỉ ngơi.

*     Ước chi hàng tư tế của Ngài mặc lấy sự công chính, kẻ hiếu trung với Ngài được cất tiếng hò reo.

Đ    Hỡi cửa đền, hãy cất cao lên, cao lên nữa, hỡi cửa đền cổ kính, để Đức Vua vinh hiển ngự vào. *

 

Bài đọc 2

Tôi sẽ tiến về lều thánh cao sang.

Trích bài giảng của thánh Giêrônimô, linh mục, giải thích thánh vịnh 41 cho tân tòng.

Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa. Vậy như nai kia khát mong tới suối nước thế nào, thì nai của chúng ta (tức các tân tòng), sau khi rời khỏi Aicập và thế gian, đã dìm chết Pharao trong biển và đã tiêu diệt cả đạo quân của ông trong phép rửa, nghĩa là sau khi đã giết chết tên quỷ rồi, cũng khát mong tới các mạch nước của Hội Thánh là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần như vậy.

Chúa Cha được ví như suối nước, vì có lời viết trong sách ngôn sứ Giêrêmia rằng : Chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước. Còn về Chúa Con thì chúng ta đọc thấy ở một chỗ khác câu này : Chúng chê bỏ nguồn mạch sự khôn ngoan. Cuối cùng về Chúa Thánh Thần, liền có lời trình bày sau đây : Ai uống nước tôi cho thì nơi người ấy sẽ vọt lên mạch nước đem lại sự sống đời đời. Thánh Gioan giải thích đó là lời Chúa Cứu Thế nói về Chúa Thánh Thần. Các bản văn trên đã chứng minh hết sức rõ ràng : ba nguồn suối của Hội Thánh là mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi.

Đó là những nguồn suối mà linh hồn người tín hữu khát khao. Đó là những nguồn suối mà linh hồn người tân tòng mong ước khi nói : Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống. Thật vậy, không phải linh hồn chỉ muốn thấy Chúa một cách hời hợt, nhưng còn ước ao mãnh liệt và bừng cháy lửa khát khao. Trước khi chịu phép rửa, các dự tòng thường trao đổi với nhau và nói : Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan. Điều họ cầu xin nay đã được thực hiện, họ đã đến và đứng trước nhan Thiên Chúa, đã ra trước bàn thờ, trước mầu nhiệm của Đấng Cứu Thế.

Sau khi được rước Mình Thánh Chúa và được tái sinh trong mạch nước ban sự sống, họ mạnh dạn nói với nhau : Tôi sẽ tiến về lều thánh cao sang, đến tận nhà Thiên Chúa. Nhà Thiên Chúa là Hội Thánh, nghĩa là lều thánh cao sang, vì ở đó rộn rã tiếng reo mừng tán tạ, giữa sóng người trẩy hội tưng bừng.

Vậy giờ đây, sau khi anh em đã mặc lấy Đức Kitô và đi theo sự hướng dẫn của chúng tôi như cá theo mồi, anh em hãy để cho lời Chúa nâng anh em lên khỏi vực thẳm thế gian này và hãy nói : nơi chúng tôi, bản chất của sự vật đã thay đổi rồi. Cá bị kéo ra khỏi biển thì cá chết, nhưng các Tông đồ đã bắt chúng tôi như bắt cá, và đã kéo chúng tôi ra khỏi biển thế gian này, để đưa chúng tôi từ cõi chết sang cõi sống. Bao lâu chúng tôi còn ở trong thế gian, thì mắt chúng tôi như mất hút trong vực thẳm, và đời sống chúng tôi còn lây lất trong bùn nhơ; nhưng sau khi được thoát khỏi những đợt sóng, chúng tôi mới nhìn thấy mặt trời, nhìn thấy ánh sáng thật. Và vì quá vui nên chúng tôi ngất ngây tự nhủ : Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người, Người là Đấng Cứu Độ, là Thiên Chúa của tôi.

Xướng đáp    Tv 26 (27),4

X    Một điều tôi kiếm tôi xin,

*     là luôn được ở trong đền Chúa tôi mọi ngày trong suốt cuộc đời,

Đ    để chiêm ngưỡng Chúa tuyệt vời cao sang, ngắm xem thánh điện huy hoàng. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã dủ lòng thương nhận chúng con làm nghĩa tử để chúng con trở thành con cái ánh sáng, xin đừng để chúng con sa vào cảnh tối tăm lầm lạc, nhưng gìn giữ chúng con luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa. Chúng con cầu xin