Thứ Ba

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   2Sm 18,6-17.24 – 19,5

Vua Đavít khóc con là Ápsalom

Bị chính con ruột mình là Ápsalom chống lại, vua đavít chỉ quan tâm có một điều là liệu con mình có được an lành chăng. Hay tin con bỏ mạng, vua đã khóc lóc kêu la thảm thiết.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 2

18,6 Quân binh ra ngoài đồng nghênh chiến với Israel, và cuộc giao tranh xẩy ra trong rừng Ép-ra-im.7 Tại đó, quân binh Israel bị bề tôi vua Đa-vít đánh bại. Hôm ấy là một ngày đại bại: hai mươi ngàn người chết tại đó.8 Cuộc giao tranh tản ra khắp xứ, và ngày hôm ấy quân binh chết vì rừng nhiều hơn là chết vì gươm.

9 Áp-sa-lôm bị bề tôi vua Đa-vít bắt gặp. Áp-sa-lôm đang cưỡi con la đi vào dưới một cây vân hương lớn, cành lá chằng chịt. Đầu y mắc vào cây vân hương và y bị treo giữa trời và đất, còn con la y cưỡi thì đi mất.10 Một người trông thấy và báo tin cho ông Giô-áp: “Này, tôi thấy Áp-sa-lôm treo trên một cây vân hương.”11 Ông Giô-áp nói với người đã báo tin cho ông: “Này, anh đã thấy, sao anh không hạ nó ngay tại chỗ? Như thế, hẳn ta đã phải cho anh ba lượng bạc và một cái thắt lưng rồi! “12 Người kia nói với ông Giô-áp: “Giả như người ta cân ngay vào tay tôi ba trăm lượng bạc, tôi cũng không dám ra tay hại hoàng tử, vì chính tai chúng tôi đã nghe đức vua ra lệnh cho ông, ông A-vi-sai và ông Ít-tai rằng: “Dù là ai đi nữa, các người cũng phải giữ gìn cậu Áp-sa-lôm!13 Cho dù tôi liều mạng làm điều thất trung ấy, thì cũng chẳng có gì giấu được đức vua, còn ông, ông sẽ đứng xa.”14 Ông Giô-áp nói: “Tôi không mất thời giờ với anh như thế nữa”, rồi ông cầm lấy ba cây thương trong tay, đâm vào tim Áp-sa-lôm, khi y vẫn còn sống, treo trên cây vân hương.15 Rồi mười thanh niên, người hầu cận của ông Giô-áp, xúm lại đánh Áp-sa-lôm và giết y.

16 Ông Giô-áp cho thổi tù và, cùng lúc đó quân binh thôi không đuổi theo Israel nữa, vì ông Giô-áp đã giữ quân binh lại.17 Người ta đem Áp-sa-lôm quăng vào một cái hố lớn trong rừng, rồi chất một đống đá rất lớn lên trên. Toàn thể Israel đã chạy trốn, ai nấy về lều mình.

24 Vua Đa-vít đang ngồi giữa hai cửa thành. Người lính canh đi tới sân thượng cửa thành, trên tường thành. Anh ngước mặt lên nhìn thì thấy một người đang chạy một mình.25 Người lính canh kêu lên và báo tin cho vua. Vua nói: “Nếu nó chỉ có một mình, tức là nó có tin mừng để báo.” Trong khi người này tiếp tục đi đến gần,26 thì người lính canh thấy một người khác đang chạy. Anh gọi người giữ cửa và nói: “Kìa, một người nữa đang chạy một mình.” Vua nói: “Cả người ấy cũng báo tin mừng.”27 Người lính canh nói: “Tôi thấy kiểu chạy của người thứ nhất như kiểu chạy của anh A-khi-ma-át, con ông Xa-đốc.” Vua nói: “Anh ta là một người tốt, anh đến để đem tin mừng, tin tốt đấy! “

28 A-khi-ma-át kêu lên và nói với vua: “Kính chúc bình an! ” Rồi anh sấp mặt xuống đất lạy vua và nói: “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa của ngài, đã nộp những kẻ giơ tay chống lại đức vua là chúa thượng của con! “29 Vua hỏi: “Cậu Áp-sa-lôm có được bình an không? ” A-khi-ma-át trả lời: “Con thấy có đông người xôn xao khi ông Giô-áp sai một tôi tớ đức vua và tôi tớ ngài đây, nhưng con không biết có chuyện gì.”30 Vua nói: “Hãy lui ra một bên và đứng đó.” Anh lui ra một bên và đứng chờ.

31 Bấy giờ người Cút đến. Người Cút nói: “Xin đức vua là chúa thượng tôi nghe tin mừng. Hôm nay Đức Chúa đã phân xử để ngài thoát khỏi tay tất cả những kẻ đứng lên chống lại ngài.”32 Đức vua hỏi người Cút: “Cậu Áp-sa-lôm có được bình an không? ” Người Cút trả lời: “Ước chi các kẻ thù của đức vua là chúa thượng tôi và mọi kẻ đứng lên chống lại ngài để làm hại ngài, đều phải chung một số phận như cậu ấy! “

19,1 Vua Đa-vít run rẩy, đi lên lầu trên cửa thành và khóc. Vua vừa đi vừa nói: “Áp-sa-lôm con ơi, con ơi, Áp-sa-lôm con ơi! Phải chi cha chết thay con! Áp-sa-lôm con ơi, con ơi! “2 Người ta báo cho ông Giô-áp: “Kìa đức vua đang khóc, đang khóc thương Áp-sa-lôm! “3 Hôm ấy, chiến thắng đã trở thành tang tóc cho toàn thể quân binh, vì hôm ấy, quân binh được nghe nói rằng: “Đức vua buồn phiền vì mất con.”4 Hôm ấy, quân binh lén lút vào thành như một đám quân binh lén lút về, xấu hổ vì đã trốn chạy trong khi giao chiến.5 Còn vua thì che mặt và lớn tiếng kêu: “Áp-sa-lôm con ơi, Áp-sa-lôm con ơi, con ơi! “

Xướng đáp   x. Tv 54 (55),13.14.15; x.Tv 40 (41),10 ; 2Sm 18,33

X.   Giả như tên địch thù phỉ báng, thì cha cũng cam lòng ;

  nhưng đây lại là con, người đồng vai đồng vế, chỗ thân tình tâm phúc với cha, đã cùng cha chia ngọt xẻ bùi, mà nay cũng giơ gót đạp cha.

Đ.   Vua run rẩy, đi lên lầu trên cửa thành và khóc. Vua vừa đi vừa nói : *

Bài đọc 2

Dù muốn hay không, những người ngoài vẫn là anh em của ta.

Trích bài diễn giải thánh vịnh của thánh Âutinh, Giám mục.

Thưa anh em, chúng tôi tha thiết khuyên anh em : Hãy sống bác ái không phải chỉ giữa anh em với nhau, mà còn với những người ngoài. Đó là những người ngoại giáo chưa tin vào Đức Kitô, hoặc là những người đã phân ly khỏi chúng ta : vì tuy còn cùng với chúng ta tuyên xưng Đức Kitô là Đầu, nhưng họ lại tách lìa khỏi Hội Thánh là thân thể Người. Thưa anh em, ta hãy thương họ như là những người anh em của ta. Dù muốn hay không, họ vẫn là anh em của ta. Chỉ khi nào họ thôi không đọc Lạy Cha chúng con nữa, bấy giờ họ mới thôi không còn là anh em của ta.

Ngôn sứ nói về họ rằng : Ai bảo anh em : các anh không phải là anh em của chúng tôi, thì hãy đáp lại : các bạn là anh em của chúng tôi. Hãy xét kỹ xem ngôn sứ nói lời đó về ai. Về người ngoại giáo ư? Không đâu. Vì theo Kinh Thánh và lối nói của Hội Thánh, chúng ta không gọi họ là những người anh em. Hay là nói về những người Do thái,  những kẻ không tin vào Đức Kitô? Hãy đọc thư thánh Phaolô và anh em sẽ thấy rằng khi thánh Tông đồ dùng tiếng anh em mà không thêm gì khác, thì người chỉ muốn nói về các Kitô hữu : Sao bạn lại xét đoán người anh em? Sao bạn lại khinh dể người anh em? Và ở chỗ khác, người nói : Chính anh em lại ăn ở bất công và bóc lột, và đã đối xử như thế với người anh em mình.

Vậy khi những người kia nói : “Các anh không phải là anh em của chúng tôi” thì họ muốn nói chúng ta là người ngoại giáo. Thật vậy, họ muốn làm phép rửa cho chúng ta một lần nữa. họ bảo rằng ta không có cái mà họ muốn cho. Bởi thế, họ sai lầm ở chỗ chối không nhận chúng ta là anh em của họ. Nhưng tại sao ngôn sứ lại bảo ta : Hãy đáp lại : Các bạn là anh em của chúng tôi? Thưa, đó là vì chúng ta nhận thấy nơi họ điều mà chúng ta không cần làm lại. Vì không nhận phép rửa của chúng ta nên họ chối không nhận chúng ta là những người anh em. Trái lại, vì chúng ta không làm lại phép rửa của họ nhưng nhận phép rửa ấy là của chúng ta, nên chúng ta nói với họ : Các bạn là anh em của chúng tôi.

Nếu họ hỏi : “Ai khiến các anh tìm chúng tôi? Các anh muốn gì?”, thì chúng ta hãy trả lời : Các bạn là anh em của chúng tôi. Họ có bảo : “Chúng tôi không dính dáng gì đến các anh. các anh đi đi.” Có chứ. Chúng tôi dính dáng nhiều với các bạn. Vì chúng ta cùng tuyên xưng một Đức Kitô, nên chúng ta phải ở trong một thân thể, dưới một đầu duy nhất.

Vậy, thưa anh em, nhân danh lòng yêu mến nồng nàn, ví như sữa nuôi ta, như cơm bánh làm cho ta lớn mạnh, nhân danh Đức Kitô, Chúa chúng ta và lòng nhân từ của Người, tôi tha thiết nài xin anh em (đã tới lúc chúng ta phải dồn cho họ tình yêu mến bao la, lòng thương xót vô bờ mà khẩn cầu cùng Thiên Chúa. Xin Người lúc nào đó ban cho họ biết bình tĩnh hồi tâm và nhận ra rằng họ hoàn toàn chẳng có gì để chống lại chân lý : có gì nơi họ đâu ngoài tính hung hăng bệnh hoạn. Họ càng cho mình mạnh thì họ càng suy nhược yếu kém). Anh em hãy cầu nguyện cho họ. Họ là những người ốm đau, những người khôn ngoan theo xác phàm, những người sống theo bản năng và theo tính xác thịt, nhưng họ vẫn là anh em của chúng ta. Họ cử hành các bí tích, tuy không cùng với ta, nhưng là của ta. Họ thưa một tiếng Amen, tuy không cùng với ta, nhưng là tiếng duy nhất của ta. Anh em hãy giãi bày trước nhan Thiên Chúa lòng yêu mến sâu xa nhất mà cầu nguyện cho họ.

Xướng đáp  Ep 4,1.3.4

X.   Tôi là người đang bị dày vò vì Chúa, tôi khuyên nhủ anh em hãy sống cho xứng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em ;

*    hãy thiết tha duy trì sự hiệp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hòa gắn bó với nhau.

Đ.   Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẻ cùng một niềm hy vọng. *

Lời cầu              

– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :

– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lời nguyện

Lạy Chúa, nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này : Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin

Kết thúc

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.