Thứ Hai

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1          2Sm 15,7-14.24-30; 16,5-13

Ápsalom làm loạn, vua Đavít đi trốn.

Hơn cả khi sám hối tội lỗi, chính khi trốn khỏi Giêrusalem mà vua Đavít cho ta thấy đức tin của ông sâu sắc đến độ nào. Bị chính con ruột mình chống lại, một cố vấn thân cận phản bội, một kẻ thuộc quyền nguyền rủa, vua Đavít chỉ biết phó mình trong tay Thiên Chúa, và để diễn tả lòng tin tưởng phó thác, ông đã tìm được những lời lẽ tuyệt vời.

Lời Chúa trong sách Samuen quyển 2.

15,7 Sau bốn năm, Áp-sa-lôm thưa với vua: “Xin cho phép con đi Khép-rôn để con giữ trọn lời đã khấn hứa với Đức Chúa,8 vì khi còn ở Gơ-sua miền A-ram, tôi tớ ngài đã có lời khấn hứa rằng: “Nếu quả thực Đức Chúa cho con trở về Giê-ru-sa-lem, thì con sẽ thờ phượng Đức Chúa”.”9 Vua bảo y: “Con đi bình an.” Y lên đường đi Khép-rôn.

10 Áp-sa-lôm sai người bí mật đến tất cả các chi tộc Israel mà nói: “Khi anh em nghe thấy tiếng tù và thì hãy nói: Áp-sa-lôm đã lên ngôi vua tại Khép-rôn! “11 Cùng với Áp-sa-lôm có hai trăm người đi từ Giê-ru-sa-lem; họ là những khách được mời, vô tình mà đến, không hay biết gì về chuyện đó.12 Khi dâng các hy lễ, Áp-sa-lôm sai người đi tìm A-khi-thô-phen, người thành Ghi-lô, cố vấn của vua Đa-vít, và triệu y về từ thành của y là Ghi-lô. Bọn mưu phản thêm mạnh và dân theo Áp-sa-lôm ngày càng đông.

13 Người đưa tin đến nói với vua Đa-vít: “Lòng người Israel đã theo Áp-sa-lôm.”14 Vua Đa-vít bảo toàn thể triều thần ở với vua tại Giê-ru-sa-lem: “Đứng lên! Chúng ta chạy trốn đi, vì chúng ta sẽ không thoát được Áp-sa-lôm. Đi cho mau, kẻo chẳng mấy chốc nó đuổi kịp chúng ta, giáng tai hoạ xuống chúng ta và dùng lưỡi gươm giết dân thành.”

24 Và kìa có cả ông Xa-đốc, và cùng với ông, có tất cả các thầy Lê-vi khiêng Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa. Họ đặt Hòm Bia Thiên Chúa xuống, và ông Ép-gia-tha tiến lên, cho đến khi toàn dân ra khỏi thành đã đi qua hết.25 Vua bảo ông Xa-đốc: “Hãy đưa Hòm Bia Thiên Chúa về thành. Nếu ta được đẹp lòng Đức Chúa, thì Người sẽ đưa ta trở về và cho ta thấy Hòm Bia và nơi Người ngự.26 Nhưng nếu Người nói là Người không thương ta nữa, thì này ta đây, Người cứ làm cho ta điều Người cho là tốt.”27 Vua nói với tư tế Xa-đốc: “Ngươi thấy không? Cứ trở về thành bình an. Có hai con trai của các ngươi ở với các ngươi: A-khi-ma-át, con của ngươi, và Giô-na-than, con của Ép-gia-tha.28 Các ngươi xem: ta sẽ nán lại ở các chỗ qua sông vào sa mạc, chờ khi có lời các ngươi gửi đến báo tin cho ta.”29 Ông Xa-đốc và ông Ép-gia-tha đưa Hòm Bia Thiên Chúa về Giê-ru-sa-lem, và họ ở lại đó.

30 Vua Đa-vít lên dốc Cây Ô-liu, vừa lên vừa khóc, đầu trùm khăn, chân đi đất, và toàn dân đi với vua ai cũng đầu trùm khăn, vừa lên vừa khóc.

16,5 Khi vua Đa-vít đến Ba-khu-rim thì kìa có một người từ đó đi ra. Y thuộc cùng một thị tộc với nhà Sa-un, và tên là Sim-y, con ông Ghê-ra. Y vừa đi ra vừa nguyền rủa.6 Y ném đá vào vua Đa-vít và tất cả bề tôi vua, mặc dầu có toàn thể quân đội và toàn thể các dũng sĩ ở bên phải và bên trái vua.7 Sim-y nói thế này trong lời nguyền rủa của y: “Cút đi, cút đi, tên khát máu, thằng vô lại!8 Đức Chúa đã đổ xuống đầu mày tất cả máu của nhà Sa-un, người đã bị mày chiếm ngôi, và Đức Chúa đã trao vương quyền vào tay Áp-sa-lôm, con mày. Và này, mày phải tai hoạ, vì mày là tên khát máu! “9 Ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, thưa với vua: “Tại sao thằng chó chết này dám nguyền rủa đức vua là chúa thượng tôi? Xin cho tôi qua chặt đầu nó! “10 Vua nói: “Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia? Nếu nó nguyền rủa và nếu Đức Chúa bảo nó: “Hãy nguyền rủa Đa-vít”, thì ai dám hỏi: “Tại sao mày làm như thế? “11 Vua Đa-vít nói với ông A-vi-sai và tất cả bề tôi: “Này con trai ta, do chính ta sinh ra mà còn tìm hại mạng sống ta, huống chi là tên Ben-gia-min này! Cứ để nó nguyền rủa, nếu Đức Chúa đã bảo nó.12 May ra Đức Chúa sẽ đoái nhìn đến nỗi khổ cực của ta và Đức Chúa sẽ trả lại cho ta hạnh phúc, thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay.”13 Vua Đa-vít và người của vua vẫn đi trên đường, còn Sim-y thì đi ở sườn núi, song song với vua, vừa đi vừa nguyền rủa và ném đá, song song với vua; y làm bụi tung lên.

Xướng đáp   Tv 40 (41),10 ; Mc 14,18

X.   Cả người bạn thân con hằng tin cậy, đã cùng con chia cơm sẽ bánh,

  mà nay cũng giơ gót đạp con.

Đ.   Có người trong anh em sẽ nộp Thầy, lại là người đang cùng Thầy ăn uống. *

 

Bài đọc 2

Mỗi người phải tìm lợi ích cho mọi người chứ không phải cho riêng mình.

Trích thư của thánh Clementê I, giáo hoàng, gửi tín hữu Côrintô.

Có lời chép rằng : Anh em hãy liên kết với các thánh, vì ai gắn bó với các ngài sẽ được nên thánh. Và ở nơi khác cũng có lời rằng : Lạy Chúa, Ngài giữ tín trung với kẻ tín trung, xử tuyệt hảo với người tuyệt hảo, ở liêm khiết cùng ai liêm khiết, nhưng dùng mưu mẹo với kẻ gian ngoan. Vậy chúng ta hãy liên kết với những kẻ tín trung và những người công chính, vì họ là những người được Thiên Chúa tuyển chọn. Tại sao anh em lại tranh giành, giận dữ, chia rẽ, bè phái và gây chiến với nhau? Chẳng phải chúng ta chỉ có một Thiên Chúa, một Đức Kitô, một Thần Khí duy nhất sao? Thần Khí là Đấng ban ân sủng đã được đổ tràn trên chúng ta. Và chẳng phải chúng ta có cùng một ơn gọi trong Đức Kitô sao ? Sao chúng ta lại chặt lìa và xâu xé chi thể của Đức Kitô? Sao chúng ta lại xách động cuộc nổi loạn chống lại Hội Thánh là thân thể mình? Làm như thế, chúng ta trở thành những kẻ mất trí đến độ quên rằng mình là chi thể của nhau.

Hãy nhớ lại những lời của Đức Giêsu Chúa chúng ta. Người đã nói : Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã. Tình trạng chia rẽ giữa anh em làm cho bao người hư hỏng, nhiều người nản chí, lắm kẻ lung lay, và xô đẩy tất cả chúng ta vào cảnh buồn bã u sầu. Thế mà cho đến nay, anh em vẫn còn nổi loạn.

Hãy cầm lấy bức thư của thánh Phaolô tông đồ mà đọc. Khi bắt đầu rao giảng Tin Mừng, điều trước tiên người viết cho anh em là gì? Được Thiên Chúa linh hứng, người đã viết thư cho anh em, đề cập đến chính mình, đến ông Kêpha và ông Apôlô, vì lúc đó, giữa anh em đã có chia rẽ và óc bè phái. Nhưng sự chia rẽ lúc bấy giờ còn nhẹ tội, vì anh em dựa vào hai vị Tông đồ là những chứng nhân có thế giá, và vào một con người được các ngài chứng nhận. Ta hãy mau chấm dứt tình trạng chia rẽ này. Hãy sấp mình dưới chân Chúa và hãy khóc lóc kêu xin Người đoái thương cho chúng ta được hòa giải với Người. Xin Người đưa chúng ta trở về với nếp sống yêu thương huynh đệ xưa kia, một nếp sống cao đẹp và tinh tuyền. Quả vậy, đó là cửa công chính mở ra cho ta đi vào cuộc sống đời đời như có lời chép rằng : Xin mở cửa công chính cho tôi để tôi vào tạ ơn Đức Chúa. Đây là cửa dẫn vào nơi Chúa ngự, chỉ những người công chính mới được qua. Nhiều cửa đã được mở ra, nhưng cửa công chính là Đức Kitô. Phúc thay tất cả những ai đi vào cửa ấy, và tiến bước trên con đường thánh thiện và công chính. Họ chu toàn mọi việc mà không hề nao núng. Mong sao có người trung thành, có khả năng trình bày giáo lý, khôn ngoan phân định lời nói, trong sáng khi hành động. Nhưng càng được xem là người lớn thì càng phải sống khiêm nhường và phải tìm lợi ích cho mọi người chứ không phải cho riêng mình.

Xướng đáp   1Cr 9,19.22 ; G 29,15-16

X.   Tôi là một người tự do, không lệ thuộc vào ai, nhưng tôi đã trở thành nô lệ của mọi người. Tôi đã trở nên yếu với những người yếu.

*    Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người.

Đ.   Tôi nên mắt cho kẻ mù lòa, thành chân cho người què quặt. Tôi là cha của người nghèo túng. *

Lời cầu              

– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :

– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lời nguyện

Lạy Chúa, nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này : Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin

Kết thúc

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.