Thứ Hai

NGÀY TRONG TUẦN THƯỜNG NIÊN

Bài đọc 1   1V 18,16b-40

Cuộc thách đố của ngôn sứ Êlia.

Nhân một thử thách lớn nặng tính tôn giáo, ngôn sứ Êlia cho thấy rõ Thiên Chúa là Đấng quyền phép vô song, còn tà thần chỉ là hư ảo. Nếu dân Ítraen tin chỉ có một Thiên Chúa, thì chưa bao giờ lòng tin đó tỏ ra đòi hỏi đến như vậy. Giữa Baan và Thiên Chúa thật, phải lựa chọn thôi. Những lời giễu cợt của Êlia cho thấy đây không chỉ là chuyện đơn giản : ưa thích nghi lễ này hay nghi lễ kia.

Lời Chúa trong sách các Vua quyển 1

16b Vua A-kháp đi đón ông Ê-li-a.17 Khi nhận ra ông Ê-li-a, vua A-kháp nói với ông rằng: “Tên mang hoạ cho Israel, nhà ngươi đấy phải không? “18 Ông đáp: “Tôi không mang hoạ cho Israel, nhưng chính là ngài và nhà thân phụ ngài, vì các người đã bỏ không giữ mệnh lệnh Đức Chúa truyền, còn ngài thì đã đi theo các thần Ba-an.19 Bây giờ, ngài hãy cho triệu tập toàn dân Israel lại bên tôi ở núi Các-men, cùng với bốn trăm năm mươi ngôn sứ của thần Ba-an và bốn trăm ngôn sứ của thần A-sê-ra, những người được hưởng lộc của bà I-de-ven.”

20 Vua A-kháp sai người đi mời toàn thể con cái Israel và triệu tập các ngôn sứ trên núi Các-men.21 Bấy giờ, ông Ê-li-a đến bên dân và nói: “Các ngươi nhảy khập khiễng hai chân cho tới bao giờ? Nếu Đức Chúa là Thiên Chúa, hãy theo Người; còn nếu là Ba-an thì cứ theo nó! ” Nhưng dân chúng không đáp lại lời nào.22 Ông Ê-li-a lại nói với dân: “Chỉ sót lại mình tôi là ngôn sứ của Đức Chúa, còn ngôn sứ của Ba-an có những bốn trăm năm mươi người.23 Hãy cho chúng tôi hai con bò mộng; họ hãy chọn lấy một con, chặt ra và đặt trên củi, nhưng đừng châm lửa; tôi cũng làm thịt con bò kia, rồi đặt trên củi, nhưng sẽ không châm lửa.24 Đoạn các ngươi hãy kêu cầu danh thần của các ngươi; còn tôi, tôi kêu cầu danh Đức Chúa. Vị thần nào đáp lại bằng lửa thì vị đó chính là Thiên Chúa. Toàn dân trả lời và nói: “Đề nghị hay đó! “25 Bấy giờ, ông Ê-li-a nói với các ngôn sứ Ba-an: “Các người chọn lấy một con bò và làm trước đi, vì các người đông hơn. Rồi hãy kêu cầu danh thần của các người nhưng đừng châm lửa.”26 Vậy, họ lấy con bò người ta đưa cho họ, làm thịt, rồi kêu cầu danh thần Ba-an từ sáng tới trưa: “Lạy thần Ba-an, xin đáp lời chúng tôi! ” Nhưng không một tiếng nói, không một ai trả lời, và họ nhảy khập khiễng bên cạnh bàn thờ họ đã dựng.27 Đến trưa, ông Ê-li-a chế nhạo họ rằng: “Kêu lớn tiếng lên, vì người là một vị thần mà! Người đang mải suy nghĩ, hay là đi vắng hoặc trẩy đường xa; có khi người đang ngủ, thì sẽ thức dậy thôi! “28 Họ càng kêu lớn tiếng hơn và theo thói tục của họ, họ dùng gươm, giáo rạch mình đến chảy máu.29 Quá trưa rồi mà họ vẫn tiếp tục nói liên miên cho tới giờ dâng lễ; nhưng vẫn không một tiếng nói, không ai trả lời, không người để ý.

30 Bấy giờ ông Ê-li-a nói với toàn dân: “Các người hãy lại đây.” Toàn dân tiến lại gần ông. Ông dọn lại bàn thờ Đức Chúa đã bị phá huỷ.31 Ông Ê-li-a lấy mười hai phiến đá, theo số các chi tộc con cháu ông Gia-cóp, người đã được Đức Chúa phán bảo rằng: “Tên ngươi sẽ là Israel.”32 Ông dùng các phiến đá ấy xây lại một bàn thờ kính Đức Chúa. Ông đào một đường mương chung quanh bàn thờ rộng cỡ hai thúng hạt giống.33 Ông xếp củi lên, rồi làm thịt con bò mộng và đặt trên đống củi.34 Ông nói: “Hãy đổ nước đầy bốn lu và tưới lên lễ vật và củi.” Họ làm như vậy. Ông nói: “Lần thứ hai nữa”, họ làm lần thứ hai. Ông lại nói: “Lần thứ ba! ” và họ làm lần thứ ba.35 Nước chảy tràn quanh bàn thờ, khiến đường mương cũng đầy nước.36 Đến giờ dâng lễ, ngôn sứ Ê-li-a tiến ra và nói: “Lạy Đức Chúa, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, I-xa-ác và Israel! Ước chi hôm nay người ta biết rằng trong Israel Ngài là Thiên Chúa và con là tôi tớ Ngài. Cũng vì lời Ngài phán mà con đã làm tất cả các việc này.37 Xin đáp lời con, lạy Đức Chúa, xin đáp lời con, để dân này nhận biết Ngài là Đức Chúa, Thiên Chúa thật, và Ngài đã khiến họ thay lòng đổi dạ.”38 Bấy giờ lửa của Đức Chúa ập xuống, thiêu rụi của lễ, củi, đá và bụi, cả nước trong mương cũng hút cạn luôn.39 Toàn dân thấy vậy, liền phủ phục sát đất và nói: “Đức Chúa quả là Thiên Chúa! Đức Chúa quả là Thiên Chúa! “40 Ông Ê-li-a nói với họ: “Bắt lấy các ngôn sứ Ba-an, đừng để tên nào thoát.” Họ bắt lấy chúng và ông Ê-li-a đem giết chúng tại suối Ki-sôn.

Xướng đáp    1V 15,21 ; Mt 6,24

X.  Bấy giờ, ông Êlia đến bên dân và nói : “Các ngươi nhảy khập khiễng hai chân cho tới bao giờ?

*    Nếu Đức Chúa là Thiên Chúa, hãy theo Người.”

Đ.   Không ai có thể làm tôi hai chủ ; anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được. *

Bài đọc 2

Chúng ta được sinh lại bởi nước và Thánh Thần.

Trích khảo luận của thánh Ambrôsio, Giám mục, về các mầu nhiệm.

Bạn thấy gì nơi giếng rửa tội? Tất nhiên là thấy nước, nhưng không phải chỉ có nước, mà ở đó còn có các thầy Lêvi phục vụ, có vị thượng tế thẩm vấn và hiến thánh. Trước hết, thánh Phaolô Tông đồ dạy bạn : Đừng chú tâm đến những sự vật hữu hình, nhưng đến những thực tại vô hình. Quả vậy, những sự vật hữu hình chỉ tạm thời, còn những thực tại vô hình mới tồn tại vĩnh viễn. Bạn còn đọc thấy ở chỗ khác : Những gì người ta không thể nhìn thấy được nơi Thiên Chúa tức là quyền năng vĩnh cửu và thần tính của Người, thì từ khi Thiên Chúa tạo thành vũ trụ, trí khôn con người có thể nhìn thấy được qua những công trình của Người. chính Chúa cũng đã nói : Dù các ông không tin tôi, ít ra cũng hãy tin các việc tôi làm. Vậy bạn hãy tin ở đó có Thiên Chúa hiện diện. Bạn tin Chúa hành động mà lại không tin Ngài hiện diện sao? Nếu không hiện hữu trước đã thì làm sao hành động được?

Hãy xem mầu nhiệm đã có từ rất xa xưa như thế nào, và đã được báo trước nơi chính nguồn gốc của vũ trụ ra sao. Từ nguyên thủy, khi Thiên Chúa dựng nên trời đất, thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước. Thần khí bay lượn mà lại không hành động sao? Bạn hãy nhận biết Người hành động trong việc tạo thành vũ trụ qua lời thánh vịnh sau đây : Một lời Chúa phán làm ra chín tầng trời, một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú. Thần khí bay lượn và hành động, cả hai việc này đều dựa vào lời chứng của các ngôn sứ. Ông Môsê nói thần khí bay lượn trên mặt nước, còn vua Đavít thì làm chứng thần khí hành động.

Bạn hãy nghe một lời chứng khác. Mọi xác phàm đều ra hư đốn vì những điều gian ác nó làm. Sách Sáng Thế nói : Thần Khí của Ta sẽ không ở lại mãi mãi trong con người, vì con người chỉ là xác phàm. Qua câu này, Thiên Chúa cho thấy con người mất ơn thần khí vì xác thịt ô uế và vết nhơ tội lỗi nặng nề. Do đó, khi Thiên Chúa muốn truyền cho ông Nôê là người công chính lên tàu. Khi nước lụt rút đi, thì trước hết, ông Nôê thả con quạ rồi sau đó thả con bồ câu. Theo chuyện kể, chim bồ câu đã mang về một nhánh ôliu. Bạn thấy nước, bạn thấy cây, bạn ngắm nhìn con bồ câu, thế mà bạn còn hồ nghi về mầu nhiệm hay sao?

Nước là nơi cho thể xác dìm vào để tội lỗi của con người được tẩy xóa. Trong nước, mọi sự xấu xa đều bị chôn vùi. Cây là chỗ Chúa Giêsu bị đóng đinh khi Người chịu thương khó vì chúng ta. Chim bồ câu là vật Chúa Thánh Thần mượn hình dáng để ngự xuống, như bạn đã học được trong Tân Ước ; Người là Đấng đem lại cho tâm hồn bạn sự bình an và cho trí khôn bạn sự yên hàn.

Xướng đáp   Is 44,3-4 ; Ga 4,14

X.   Ta sắp đổ mưa xuống vùng hạn hán và cho suối chảy trên mảnh đất khô cằn;

  trên dòng dõi ngươi, Ta sẽ đổ Thần Khí, chúng sẽ mọc lên giữa đồng cỏ như dương liễu bên dòng nước.

Đ.  Nước tôi cho sẽ trở thành nơi họ một mạch nước vọt lên đem lại sự sống đời đời. *

Lời cầu              

– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :

– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.

* Xin Chúa nhậm lời chúng con.

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa để họ được trở về nẻo chính đường ngay, xin ban cho những người xưng mình là Ki-tô hữu biết tránh mọi điều bất xứng, và theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa của mình. Chúng con cầu xin…

Kết thúc

X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.