Bài đọc 1 2Cr 6,1 – 7,1
Thừa tác viên của Thiên Chúa.
Khi mọi sự xem ra chống lại mình, thánh Phaolô tiếp tục chu toàn sứ mạng người tông đồ Đức Kitô.
Lời Chúa trong thư thứ hai của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
6,1 Vì được cộng tác với Thiên Chúa, chúng tôi khuyên nhủ anh em: anh em đã lãnh nhận ân huệ của Thiên Chúa, thì đừng để trở nên vô hiệu.2 Quả thế, Chúa phán rằng: Ta đã nhận lời ngươi vào thời Ta thi ân, phù trợ ngươi trong ngày Ta cứu độ. Vậy, đây là thời Thiên Chúa thi ân, đây là ngày Thiên Chúa cứu độ.3 Phần chúng tôi, chúng tôi chẳng làm gì gây cớ cho ai vấp phạm, để không người nào có thể đàm tiếu về công việc phục vụ của chúng tôi.4 Trái lại, trong mọi sự, chúng tôi luôn chứng tỏ mình là những thừa tác viên của Thiên Chúa: gian nan, khốn quẫn, lo âu,5 đòn vọt, tù tội, loạn ly, nhọc nhằn, vất vả, mất ăn mất ngủ, chúng tôi đều rất mực kiên trì chịu đựng.6 Chúng tôi còn chứng tỏ điều đó bằng cách ăn ở trong sạch, khôn khéo, nhẫn nhục, nhân hậu, bằng một tinh thần thánh thiện, một tình thương không giả dối,7 bằng lời chân lý, bằng sức mạnh của Thiên Chúa. Chúng tôi lấy sự công chính làm vũ khí tấn công và tự vệ,8 khi vinh cũng như khi nhục, lúc được tiếng tốt cũng như khi mang tiếng xấu. Bị coi là bịp bợm, nhưng kỳ thực chúng tôi chân thành;9 bị coi là vô danh tiểu tốt, nhưng kỳ thực chúng tôi được mọi người biết đến; bị coi là sắp chết, nhưng kỳ thực chúng tôi vẫn sống; coi như bị trừng phạt, nhưng kỳ thực không bị giết chết;10 coi như phải ưu phiền, nhưng kỳ thực chúng tôi luôn vui vẻ; coi như nghèo túng, nhưng kỳ thực chúng tôi làm cho bao người trở nên giàu có; coi như không có gì, nhưng kỳ thực chúng tôi có tất cả.
11 Thưa anh em người Cô-rin-tô, chúng tôi đã chân thành ngỏ lời với anh em, chúng tôi đã mở rộng tấm lòng.12 Chúng tôi không hẹp hòi với anh em đâu, nhưng chính lòng dạ anh em hẹp hòi.13 Vậy anh em hãy đền đáp chúng tôi; tôi nói với anh em như nói với con cái: anh em cũng hãy mở rộng tấm lòng.
14 Anh em đừng mang chung một ách với những kẻ không tin. Thật thế, làm sao sự công chính lại liên kết được với sự bất chính? Làm sao ánh sáng lại dung hoà được với bóng tối?15 Làm sao Đức Ki-tô lại hoà hợp được với Bê-li-a? Làm sao người tin lại chung phần được với người không tin?16 Làm sao đền thờ Thiên Chúa lại đi đôi với tà thần được? Vì chính chúng ta là đền thờ của Thiên Chúa hằng sống, như lời Người phán: Ta sẽ đến cư ngụ và đi đi lại lại giữa họ. Ta sẽ là Thiên Chúa của họ, và họ sẽ là dân riêng của Ta.17 Vì thế, hãy ra khỏi dân ấy, hãy rời xa chúng – Chúa phán như vậy. Đừng có đụng tới vật ô uế nào, và Ta sẽ đón nhận các ngươi.18 Ta sẽ là Cha các ngươi, và các ngươi sẽ là con trai, con gái của Ta. Chúa toàn năng phán như vậy.
7,1 Anh em thân mến, vì nắm được những lời hứa ấy, nên chúng ta hãy tẩy rửa hồn xác cho sạch mọi vết nhơ, và đem lòng kính sợ Thiên Chúa mà lo đạt tới mức thánh thiện hoàn toàn.
Xướng đáp 2Cr 14b.16 ; 1Cr 3,16
X. Làm sao sự công chính lại liên kết được với sự bất chính? Làm sao đền thờ Thiên Chúa lại đi đôi với tà thần được?
* Chúng ta là đền thờ của Thiên Chúa hằng sống.
Đ. Anh em là đền thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em. *
Bài đọc 2
Lòng chúng tôi rộng mở.
Trích bài giảng của thánh Gioan Kim Khẩu, Giám mục, về thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô.
Lòng chúng tôi rộng mở. Sức nóng thường làm cho một vật giãn nở thế nào, thì đức ái cũng làm cho lòng ta rộng mở như thế, vì đó là một sức nóng sôi sục. Đức ái cũng đã mở miệng thánh Phao-lô và làm cho lòng thánh nhân rộng mở. Người đã thốt lên : “Không phải tôi chỉ yêu ngoài môi miệng, nhưng cả lòng tôi cũng hoà nhịp yêu thương. Vì thế, tôi đem hết cả miệng lưỡi và tâm trí mạnh dạn nói lên.” Thật vậy, không có gì rộng mở hơn tấm lòng của thánh Phao-lô. Người nhiệt tình yêu thương mọi tín hữu bằng mối tình không san sẻ hay suy yếu, nhưng khăng khít và trọn vẹn đối với từng người. Lạ lùng chi đâu khi thấy người có tâm tình như thế đối với các tín hữu, bởi vì lòng người ôm ấp cả vũ trụ, cả những người không tin.
Vì thế, người đã không nói “Tôi yêu mến anh em”, nhưng nói mạnh hơn Miệng chúng tôi mở ra, lòng chúng tôi rộng mở. Chúng tôi mang hết thảy anh em trong lòng, không phải một cách chung chung, nhưng bằng cả tấm lòng rộng mở. Vì người được yêu thì cảm thấy thoải mái trong lòng người yêu, không sợ hãi chút nào. Bởi vậy, người nói : Chúng tôi không hẹp hòi với anh em đâu, nhưng chính lòng dạ anh em hẹp hòi. Bạn hãy xem người trách móc như thế đó, nhưng thật dịu dàng khoan dung. Đó là đặc điểm của những người đang yêu mãnh liệt. Người đã không nói “anh em chẳng yêu mến tôi”, nhưng nói “anh em không yêu mến tôi cho cân xứng”, vì người không muốn nặng lời trách móc họ.
Nếu có ai chọn lọc những bằng chứng rải rác trong mỗi bức thư của người, hẳn sẽ thấy người yêu mến các tín hữu nồng nàn không thể tưởng tượng được. Thật vậy, người viết cho các tín hữu Rô-ma : Tôi rất ước ao được gặp anh em ; đôi lúc tôi dự định đến thăm anh em ; và tôi hằng xin Thiên Chúa cho tôi có ngày nào được dịp tốt đến thăm anh em. Người lại viết cho các tín hữu Ga-lát : Hỡi anh em, những người con bé nhỏ của tôi, mà tôi phải quặn đau sinh ra một lần nữa. Và cho các tín hữu Ê-phê-xô : Vì lý do đó, tôi quỳ gối trước mặt Chúa Cha để cầu nguyện cho anh em. Người còn viết cho các tín hữu Thê-xa-lô-ni-ca : Quả thế, ai là niềm hy vọng, là niềm vui của chúng tôi, ai là triều thiên làm cho chúng tôi hãnh diện nếu không phải là anh em ? Người thường nói người vẫn mang họ trong lòng ngay cả khi bị xiềng xích.
Còn khi viết cho các tín hữu Cô-lô-xê, người nói : Tôi muốn anh em biết tôi phải chiến đấu gay go thế nào vì anh em và vì bao người khác chưa thấy tôi tận mắt ; như vậy là để anh em được phấn khởi trong tâm hồn. Khi viết cho các tín hữu Thê-xa-lô-ni-ca, người nói : Như mẹ hiền âu yếm con thơ, chúng tôi đã quý mến anh em đến nỗi sẵn sàng hiến cho anh em không những Tin Mừng của Thiên Chúa mà cả mạng sống chúng tôi nữa. Người thêm : Chúng tôi không hẹp hòi với anh em đâu ! Người không chỉ nói là người yêu mến họ mà còn nói là được họ yêu mến ; như thế hẳn người cũng lôi cuốn tâm hồn họ. Người làm chứng về điều này khi nói : Anh Ti-tô đến cho chúng tôi biết là anh em nóng lòng mong đợi, buồn phiền nhưng vẫn đầy nhiệt tình đối với tôi.
Xướng đáp 1Cr 13,4.6 ; Cn 10,12
X. Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không tự đắc ;
* không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật.
Đ. Ghét ghen sinh cãi vã, tình yêu khỏa lấp mọi lỗi lầm. *
Lời cầu
– Lạy Chúa, xin thương đến các anh (chị) em chúng con vắng mặt, và những người làm ơn cho chúng con.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
– Xin Chúa ban phúc lành cho dân Chúa, và cho những ai chưa nhận biết Chúa được trở về tin yêu Chúa.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
– Xin Chúa ban ơn cho những người xin chúng con cầu nguyện, và cho những ai đã ly trần được hưởng tôn nhan Chúa muôn đời.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
(*) Lễ bổn mạng và các dịp lễ đặc biệt của anh (chị) em, thêm lời cầu như sau :
– Xin Chúa ban cho… sức mạnh hồn xác, để tận lực yêu mến Chúa và hâm mộ chu toàn những điều đẹp lòng Chúa.
* Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Lời nguyện
Lạy Chúa, xin tỏ lòng nhân hậu với các tín hữu Chúa và rộng tay ban phát mọi ơn lành, để chúng con thêm lòng tin cậy mến mà chuyên cần tuân giữ những điều Chúa truyền dạy. Chúng con cầu xin
Kết thúc
X. Nào ta chúc tụng Chúa.
Đ. Tạ ơn Chúa.